Ba hồi trống vang lên báo hiệu đã kết thúc giờ ra chơi.
Bây giờ Hạ An và Duy Khải đã vào tiết học. Mặt của Hạ An không biết vì sao mà từ lúc ra chơi đến giờ lại chù ụ một đống rất khó coi.
Ngay cả bản thân cô còn không biết tại sao khi nghe chuyện lúc nãy Thế Vỹ nói thì trong lòng lại buồn bực, khó chịu vô cớ như vậy nữa?
Duy Khải ngồi kế bên đương nhiên là cũng để ý đến sắc mặt của Hạ An.
Anh mới tìm chuyện để nói:" Hạ An, cho tôi mượn cây viết đi, viết của tôi hết mực rồi. "
Duy Khải với tay định lấy cây viết mực, nhưng Hạ An nhanh tay cầm nó giấu đi:" Không cho, cậu đi qua mà mượn bé Mai của cậu đi! "
Giờ phút này, Hạ An không thích Duy Khải đυ.ng vào đồ của cô. Cô cảm thấy bây giờ không ưa anh ta nữa.
Duy Khải chống tay lên cằm xoay mặt qua nhìn Hạ An rồi cười cười.
Anh có cảm giác là Hạ An đang giận anh, nói đúng hơn là đang ghen.
Vì nghe những gì Thế Vỹ nói lúc nãy nên cô không vui, rất khó chịu trong lòng do tin rằng cô bé tên Mai kia sau này sẽ là vợ của anh.
Suy nghĩ đến đây trong lòng anh lại có chút rộn ràng, trái tim đập nhanh đến không kiểm soát được.
Có phải là Hạ An cũng thích anh rồi không?
Bởi nếu không thích thì làm sao lại cảm thấy khó chịu khi nghe tin anh với người con gái khác?
Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3456148/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.