Hạ An và Duy Khải về đến nhà thì cũng đã gần 12 giờ trưa.
Hai đứa vừa mở cửa liền ngửi thấy mùi đồ ăn thơm lừng bay khắp nhà.
Giống hệt như trong truyện Tấm Cám mà ngày bé thường được kể cho nghe, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà chị Tấm sẽ từ trong quả thị chui ra giúp bà lão giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, nấu một bữa cơm thật thịnh soạn cho bà.
Biết là không phải có chị Tấm giáng thế xuống, nhưng hôm nay nhà cửa trông cũng rất gọn gàng, còn có mùi đồ ăn nữa chứ, làm người ta không khỏi liên tưởng đến.
Hai người đi vào trong nhà thì nhìn thấy dượng Hải từ nhà bếp đi ra.
Duy Khải liền hỏi:" Hôm nay cha không ở cửa tiệm à? "
Dượng Hải mới vui vẻ nói:" Không, bữa nay nhà có chuyện vui nên đóng cửa tiệm nghỉ bán một bữa. "
Duy Khải nhăn mặt thở dài hệt như một ông cụ khó tính:" Cha làm biếng thì nói đại đi! Còn kiếm cớ nữa, cứ mà nghỉ giống như này riết coi chừ cửa tiệm ế khách cho coi. "
Hạ An và dượng Hải điều bất chợt đưa mắt nhìn Duy Khải chằm chằm.
Tên Duy Khải này càng ngày càng độc mồm độc miệng thật!
Đã không phụ giúp được gì thì thôi, còn đứng đó trù cửa tiệm nhà mình ế khách nữa chứ?
Hết nói nổi mà!
Nếu như thường ngày thì dượng Hải đã mắng một trận vào mặt thằng con trời đánh này rồi, nhưng hôm nay tâm tình ông tốt nên bỏ qua bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3456142/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.