Ở cuối lớp vừa mới được yên tĩnh thì ngay ở cửa ra vào của lớp lại có chuyện xảy ra.
Hôm nay là đến ngày Thiên Trang trực vệ sinh, khi cô đang quét lớp thì Thế Vỹ từ bên ngoài bước vào thẳng chân đá cái đồ hốt rác mà Thiên Trang để gần ở cửa ra vào lớp.
Rồi thảng nhiên bỏ đi như không có gì.
Đúng là đang kiếm chuyện mà!
Thiên Trang tức giận lấy cây chổi chắn đường Thế Vỹ đi lại:" Cậu đã làm ngã đồ hốt rác không biết để lại y cũ cho tôi à? "
Thế Vỹ ngang ngược nói:" Tôi không thích đó thì sao? "
Hai người trợn mắt nhìn nhau, một trận đấu mắt đến bất phân thắng bại diễn ra.
Một lúc sau, Thiên Trang cảm thấy đấu mắt như thế không có tác dụng gì cả. Với mấy thứ ngang ngược này thì chỉ có thể dùng bạo lực mà thôi.
" Tôi nhắc lại lần nữa, cậu để đồ hốt rác lại chỗ cũ cho tôi nếu không thì đừng có trách! "
" Còn lâu, tôi không để lại đó. Cậu làm gì tôi? "
Trên môi Thiên Trang lúc này đã nở một nụ cười, nụ cười đầy sự nguy hiểm:" Cậu tưởng tôi không dám làm gì cậu à? "
Vừa dứt câu, Thiên Trang đã giơ cây chổi trong tay của mình lên, không hề chần chừ dùng nó quất thẳng vào cái chân vừa làm ngã đồ hốt rác.
Thế Vỹ bị đập trúng mấy phát đau điếng. Thiên Trang quả thật không hề nương tay một tí nào. Bị đánh được vài phát thì Thế Vỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach-phan-2/3456135/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.