Tối hôm sau, sau khi đã ăn uống với gia đình, Thiên Tinh xin phép ra ngoài đi dạo tối với Tiêu Thần. Tất nhiên không thể thiếu thủ tục bị trêu ghẹo mấy câu rồi mới để cho cô đi rồi. Cô khoác một cái áo khoác mỏng đi ra ngoài cổng, thì bóng dáng quen thuộc đã đợi sẵn ở đó, cô phấn khích chạy thật nhanh:
“Anh tới đây lâu chưa? Em tưởng anh chờ em ở đầu đường cơ.”
“Ai lại để bạn gái chờ ở đầu đường trong ngày hẹn hò đầu tiên cơ chứ? Bổn phận của anh là đến đón em.”
Cô đóng cổng lại rồi cùng anh đi về phía resort mà anh đang ở, cô thọc hai tay vào túi áo mỏng để giữ ấm. Đi sóng đôi với anh như này cũng rất vui, gió thổi làm tóc cô hơi rồi, đưa tay vuốt lại cho thẳng thớm. Một bàn tay to nắm lấy tay cô, cô nhìn anh, anh nhìn cô, hai người nhìn nhau rồi cười. Tiếp tục sải bước nên nơi đã hẹn, trong lòng rạo rực niềm vui.
Anh dẫn cô vào căn hộ, cô không khỏi trầm trồ trước sự tiện nghi bên trong của nó. Anh nói cô đến chỗ ghế salon phòng khách chờ anh đi lấy nước và đồ ăn vặt. Hình như anh đã chủ động sắp xếp cũng như trang trí lại cho chỗ này trở nên lãng mạn hơn. Với vài ánh nến lung linh và hoa tươi, đã biến chỗ cô đang ngồi y như truyện cổ tích.
“Em có thích không?” – anh mang đồ uống và đồ ăn tới.
“Dạ thích, anh tự trang trí hết sao?”
Anh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-nha-voi-em/3320014/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.