Editor: Đan Mộc
Đáng lẽ ra ngày hôm nay vẫn là một ngày bận rộn của vương cung Ai Cập.
Nhưng cho đến khi mặt trời ló dạng vẫn không thấy bóng dáng của vương xuất hiện trong phòng nghị sự, hai vị đại thần quan cũng chẳng biết đã đi đâu, tới tận giờ ăn trưa mới có người hầu thông báo cho các đại thần rằng hôm nay được nghỉ.
Được nghỉ?
Vương của bọn họ mà biết nghỉ sao?
Các đại thần nhìn nhau, đơ mặt bị buộc phải nghỉ ngơi, một bên nhỏ giọng thảo luận nguyên nhân vương không đến, một bên đi ra ngoài.
Đến tối, tẩm cung của vương.
Jofar nằm ngửa trên giường, hai tay đặt ở bụng dưới, mái tóc dài màu bạch kim chảy như nước trên chiếc gối mềm mại sau đầu, hai mắt nhắm nghiền, mi mắt không nhúc nhích, từ trán đến chóp mũi lại tới đôi môi và cằm... Độ cong nhấp nhô tuyệt đẹp giống như những đỉnh núi nổi bật trong ánh hoàng hôn, yên tĩnh và đẹp đẽ.
Dấu hôn đỏ tím trải dài từ cổ đến hõm cổ của hắn, tình cờ còn có thể nhìn thấy bốn điểm nhỏ đỏ như máu được sắp xếp hợp lý, đó là do người nào đó gặm lên lúc sau.
Jofar không cử động, chỉ có lồng ngực là đang phập phồng, dường như đang ngủ, nhưng Bass đã biết chân tướng và vùi bên cạnh hắn che miệng lại, như bong bóng xì hơi xì xì cười trộm.
Dáng dấp của Bass rất thê thảm, đôi mắt xanh của cậu đỏ ngầu đầy những tia máu rõ ràng, mí mắt sưng tấy, sưng đến mức mắt hai mí đã biến thành mắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-nghien-meo-cua-vua-pharaoh/402678/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.