Một cú này, làm Bass sợ hết hồn, nó vội vàng thu tầm mắt từ trên người Jofar lại, quay đầu nhìn những người khác. 
Cũng may biểu hiện của các đại thần và Nefes không thay đổi, hiển nhiên đây là phân đoạn bình thường lúc cúng tế, Bass thở phào nhẹ nhõm, ông lão này hung thần ác sát đứng trên bậc thang đấm đất, nó còn tưởng là cố ý không cho Jofar đi lên. 
Không chú ý tới trong lòng mình, meo chủ nhân chân thành quan tâm, tiếp tục thưởng thức văn minh cúng tế của cổ Ai Cập. (Không hiểu đoạn này lắm) 
Lão tế ti phía trên bắt đầu ngâm xướng văn tế. 
Bass run lỗ tai hình tam giác nghe nửa ngày, sững sờ một chữ cũng nghe không hiểu. 
Nhịp điệu của ông ta rất đặc biệt, nói là hát, nhưng không nối liền, nói là ngâm nhưng vẫn có cảm giác về nhịp điệu đặc thù, người tu hành trong các thần miếu khác đều từng tu tập âm luật, lúc lão tế ti ngâm tụng văn tế còn biết biểu diễn nhạc cụ phối hợp. 
Nhưng tiếng nói nôn khàn tang thương của lão nhân, phối hợp với nhịp trống nặng nề và nhạc khí, xác thực có một khí thế to lớn, thần bí và độc đáo. 
Khiến Bass không khỏi có chút mong đợi nghi thức tiếp theo. 
Sau khi ngâm xướng xong, một lần nữa giơ cao pháp trượng trong tay, hướng về phía Jofar vung lên, sau đó hét lớn vài câu. 
Bass không thấy rõ biểu cảm của Jofar, chỉ có thể nhìn thấy áo choàng đỏ tươi đung đưa theo từng bước đi của hắn, Jofar bước lên bậc thang, lão tế ti 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-nghien-meo-cua-vua-pharaoh/274900/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.