Editor: Đan Mộc
Có lẽ đó là một giấc mơ...
Tro bụi bay múa trong từng tia sáng hắt vào căn phòng đóng kín, mùi vị mốc meo, dơ bẩn hun đến mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Trên cửa sổ, bóng người lờ mờ kéo dài há miệng lớn, khằng khặc cười quái dị, thấp giọng thì thầm, như thể đang đứng ở ngoài nhìn vào ác ma trong lồng.
Hắn mơ hồ nghe được người bên ngoài bình phẩm từ đầu đến chân hắn:
【... Đây chính là vị vương tử kia? 】
【 Thật đáng thương, lẽ nào hắn sẽ bị nhốt cả đời trong này sao? 】
【 Đương nhiên, từ lúc mới sinh ra đã ở đây, lớn vậy rồi mà ngay cả nói cũng không biết, ai bảo tiên đoán... Tiên đoán sẽ không sai, hắn... 】
【 Vậy tại sao vương không giết hắn?】
【 Ngươi không biết, hắn lớn lên cực kỳ giống mẫu thân của vương, mà vương đối với mẫu thân mình... Xì... 】
【 Mày da và tướng mạo của hắn thực sự... rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn bất kỳ công chúa nào ta từng thấy 】
【 Thích không? Hắc, ngươi có thể dùng đồ ăn đi thử thử, dù sao từ nhỏ tới giờ không có ai dạy hắn, cái gì cũng không hiểu, như một con thú hoang vậy, ngươi có thể... 】
【 Vẫn là thôi đi, trong đó hôi quá 】
【 Nói cũng đúng! Ha ha ha —— 】
【 Ha ha ha —— 】
Tiếng cười nhạo chói tai đâm xuyên màng nhĩ! Cả thế giới phảng phất như đang kêu gào.
Hắn ôm chặt cái đầu đang đau như búa bổ, lửa giận bùng cháy trong lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-nghien-meo-cua-vua-pharaoh/274896/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.