Editor: Đan Mộc 
Sau đó tân vương và lão thần liền thấy nhau là ngứa mắt qua một quãng thời gian, bọn họ phát hiện vương đánh trận trâu bò thì trâu bò thật, động thủ cũng thật đen, mà thời điểm nghị sự mỗi ngày liền không được... 
Không phải há mồm là 'giết' khiến các đại thần nghẹn hết sức, chính là buồn bực ngán ngẩm ngồi trên vương tọa chỉ lo chơi chim. 
Các đại thần bất mãn với chuyện này sao? 
Không! 
Bọn họ quả thực thật là vui! 
Một tên vương đầy đầu chỉ biết đánh trận, không có tài năng chính trị quả thực chính là cơ hội tốt cho đám đại thần bọn họ phân quyền đoạt lợi! 
Hơn nữa, Jofar tuy nắm quân đội trong tay, mà quân đội không có cách nào tiến vào hoàng cung, hắn cũng không thích bên người đi theo rất nhiều người, thời gian dài như vậy bọn họ biết Jofar chỉ tín nhiệm hai vị đại thần quan. 
Một vị là nhìn qua liền nghiêm túc cứng nhắc dễ dao động - Jesé (bối phận là từ thời lão Vương kia kìa). 
Một vị là bình hoa đoan trang mỹ lệ hoặc là tình nhân của Jofar - Nefes. 
Các đại thần lập tức chọn xong con đường, thừa dịp tân vương vẫn là tên ngu chính trị, khẩn trương dao động Jesé làm bia đỡ đạn, tặng cho tân vương một cú lừa! 
Bass dù chỉ đoán thôi, đều có thể đoán được bộ dang hưng phấn lén lút xoa tay vô số lần của các đại thần xui xẻo nọ. 
Bọn họ không biết, Jofar đối ngoại tàn bạo, chính trị vô năng, không xem báo cáo, tín nhiệm Jesé, bỏ mặc đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-nghien-meo-cua-vua-pharaoh/274888/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.