🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi mười ba tuổi, Đốm cũng mười ba tuổi. Ngày ông ngoại tôi đem Đốm về gần sát với ngày sinh của tôi và đó như một cái cớ để tôi giải thích rằng đã ngần ấy năm trôi qua, tôi vẫn rất mến Đốm.

Mười ba năm dài thật phải không? Nó dài với một đứa trẻ và cũng thật dài với một chú chó. Xét ra thì Đốm có khác gì "bô lão" trong bộ tộc các loài động vật của làng. Ấy thế mà lâu lâu tôi vẫn cứ thích gọi Đốm là "cún". Đốm bằng tuổi tôi, ba mẹ tôi nói tôi là trẻ con thì hiển nhiên tôi sẽ xưng hô với Đốm như với đứa trẻ thôi và cũng bởi vì chúng tôi là bạn.

Tôi không còn nhớ rõ cái thời Đốm hãy còn khao khát "tung hoành". Tôi quá nhỏ, những kí ức cũng tựa gió thoảng qua rồi nhanh chóng rơi vào quên lãng. Nhưng ánh mắt thăm thẳm của Đốm và một buổi sáng u buồn cứ vẩn vơ óc tôi mãi...

Bà tôi kể rằng, thằng Đốm ngày còn trẻ rất phá. Nó không bao giờ chịu ở yên trong chuồng mà toàn cậy miếng gỗ dưới chân rồi xồng xộc ra ngoài. Nó chạy ra vườn, quậy tung luống rau của bà rồi lao vào nhà. Đâu đâu cũng toàn là vết chân của nó. Ông phải cầm que rượt mấy vòng, vụt nó mấy phát đau điếng mới bắt được, thế mà nó đâu có chừa. Lần sau nó lại ra ngoài bằng đường cũ rồi bỏ đi mất dạng, bà Bình hàng xóm còn bảo thấy bóng nó ở gần bến đò. Kiểu này ăn phải bả thì toi đời. Cả nhà tôi chỉ có ngồi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-mot-mai-nha/75373/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chung Một Mái Nhà
Chương 5: Đốm
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.