Ngày đầu về làm dâu mà Tiết Nhu đã ngủ đến tận trưa trời trưa trật. Làm vệ sinh cá nhân xong cô điềm nhiên bước xuống tầng. Dường như cô đã quên mất nơi cô đang ở là nhà chồng!
Làm sao mà nhớ được vì hơn mười lăm năm qua cô đã xem đây như nhà mình rồi.
Muốn ăn là qua ăn, muốn ngủ là đi thẳng vào phòng Khang ngủ. Muốn gối ôm thì ôm Khang. Có thể nói bao năm qua mẹ anh đã xem cô như con gái rồi. Cô cũng thật sự xem nơi đây là căn nhà thứ hai của mình.
- E hèm...
Tiết Nhu vừa đặt chân xuống đã nghe thấy tiếng ho khan chỉnh giọng của anh. Cô lườm anh.
Chợt nhớ ra hiện tại cô đã là con dâu của căn nhà này, cô chỉnh lại thế đi, nhẹ nhàng từng bước.
- Ngại cái gì? Đó giờ có bao giờ mày đi nhẹ nhàng đâu, khỏi cần thảo mai nữa!
Khiếp, vừa làm chồng cô được một đêm đã lên mặt. May cho anh là có mẹ ở đây không là cô đã đá anh bay ra sao hỏa rồi.
- Cái thằng này, vợ chồng mà mày xưng hô thế à?
Quả là mẹ chồng tuyệt vời của cô. Giang Tuyết Nhan đánh vào đầu con trai mình rồi trách mắng, mặc dù Tiết Nhu không đánh anh được nhưng cú đánh của mẹ cũng đủ khiến cô nguôi ngoai một phần nào bực tức.
- Mẹ là số một!
Tiết Nhu hả dạ cười đắc ý, đôi mắt phát sáng cảm tạ nhìn mẹ chồng.
Thật ra đây không phải lần đầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3003015/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.