Chồng ơi, em thèm thịt anh lắm rồi!
Tiết Nhu như con mèo lười ôm cứng lấy người Khang. Một tay anh giữ eo cô, một tay ngang ngược vỗ vào mông cô:
- Xuống mau, xuống mau lên.
Mặc cho Khang đang to tiếng xua đuổi, Tiết Nhu vẫn cứ ôm cứng lấy người anh không có ý định buông ra.
30 phút sau...
- Nhu ơi... Mày buông tao ra đi...
Viễn Khang uể oải nằm dài trên giường than thở, chỉ cần di chuyển mắt xuống là gặp ngay con heo lười biếng kia vẫn ôm cứng lấy anh, một mực không buông ra.
Bàn tay hư hỏng kia lần mò vào quần Khang, mặt mày anh tối sầm lại, giọng đanh đá:
- Con mẹ mày, chị em mà muốn ăn nhau à?
Tiết Nhu cười khúc khích, mặt vô sỉ:
- Thôi nào, chị Khang ăn em rồi mà. Giờ tới lượt em ăn chị chứ nhỉ?
Viễn Khang thật hết lời với Tiết Nhu. Phải chi hồi đó cô như thế thì anh đâu cần làm trò "chị chị em em" suốt mấy năm trời. Giờ vác cái bụng bầu rồi thì ăn kiểu gì cho được.
- Mày cút đi con điên.
Khang ấn vào đầu Tiết Nhu mà xua đuổi. Anh hậm hực lấy mền trùm qua đầu. Nội tâm đang kêu gào thảm thiết.
Nhận thấy sự lạnh nhạt xua đuổi kia Tiết Nhu không những không bỏ cuộc mà còn cố trườn dài trên người Khang. Bàn tay yêu nghiệt sờ khắp nơi khiến cơ thể Khang nóng ran lên.
- Nhu, tao ra ngoài ngủ đấy!
Ngay lập tức, bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001442/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.