Cô gái này... Em có muốn đọ ngực cùng chị không?
Xoay qua thì gương mặt Bách Giai đơ trắng bệch không còn lấy một biểu cảm. Tiết Nhu cũng chẳng kém cạnh gì, cô phải thật sự bái phục với cái cách xua đuổi gái này của Khang. Anh có cần phải thế không, đây là trước công ty đấy. Người người qua lại đều trố cặp mắt kinh ngạc, há hốc mồm.
Tiết Nhân thì có vẻ ngơ ngác không hiểu gì, bất giác Tiết Nhu đưa tay che mắt con bé lại. Cảnh này để con gái thấy đúng là quá ghê gớm.
- A... Anh... Anh...
Bách Giai sững sờ lắp bắp, đã diễn thì diễn cho chót, Viễn Khang nắm lấy bàn tay cô ta vuốt ve kiểu nhẹ nhàng mềm mượt:
- Em gái sao sững sờ thế? Không phải nói muốn cưới chị à? Được chúng ta đi đăng kí kết hôn.
Giọng điệu nham nhở còn hơn năm xưa cơ. Thoáng chốc cô nàng Bách Giai kia đã bị dọa cho sợ mà ba chân bốn cẳng chạy đi. Ở đây Lý Khanh, Minlia lần lượt bật cười thành tiếng, họ đã nhịn cười lâu lắm rồi, giờ có bắt nhịn cười nữa cũng không được đâu.
[...]
Viễn Khang đưa cô về căn nhà nhỏ khi trước, mẹ anh vẫn sống ở đây, vốn muốn mẹ dọn vào biệt thự ở chung nhưng mẹ lại không chịu cứ một mực sống ở căn nhà này, ngày ngày dọn dẹp nhà cửa lấy làm niềm vui. Anh cũng chẳng còn cách nào để khuyên cả. Cứ để mẹ làm những gì mẹ muốn thì tốt hơn.
Tiết Nhu suốt quãng đường đi luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001341/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.