Hai người không quan tâm con nữa... Con về ở với cha nuôi đẹp trai!
Ngữ điệu này chính là đang trách móc ba mẹ, tất cả đều bật cười. Khang giơ tay ngoắc con bé về phía mình. Mặc dù con nhóc nhỏ đang làm vẻ giận dỗi nhưng khi nhìn thấy papa đang ngoắc tay gọi thì lập tức chạy sang chỗ papa.
Anh đặt nó lên đùi, khẽ véo cái mũi nhỏ nhắn:
- Sao con mê trai quên ba mẹ thế hả Nhân Nhân?
Cô nhóc nhỏ tinh nghịch chau mày hờn giận:
- Hừ, hai người không quan tâm Nhân Nhân cơ mà. Nhân Nhân buồn lắm papa biết không, Nhân Nhân đi với cha nuôi là đúng rồi.
Đôi gò má phúng phính, khuôn mặt lém lĩnh đáng yêu khiến anh phải cười nghiên ngã. Ba tuổi mà lanh thấy sợ, cái gì cũng nói được. Không hổ là con của Tiết Nhu, cái gì cũng giống y đúc mẹ nó.
- Rồi rồi, papa xin lỗi cô công chúa nhỏ. - Anh ôm nó dỗ ngọt, tâm can của anh sắp bỏ anh đi rồi, không dỗ ngọt nó, nó bỏ đi thật ấy chứ.
Được papa cưng nựng một lúc, con nhóc tinh nghịch đã quy phục rụt mình vào lòng anh, gần đây anh có chút thờ ơ với con nhóc này, vừa mừng vì nó hiểu chuyện, vừa mừng vì nó nói ra cảm xúc riêng.
Viễn Khang vuốt nhẹ đều sống lưng nhỏ bé, rụt trong lòng anh, cô nhóc nhỏ đã thiêu thiêu muốn ngủ thiếp đi. Anh chỉnh lại tư thế cho con bé, để nó ngủ thoải mái nhất có thể. Bây giờ anh đứng lên bồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001331/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.