Cố kiềm nén cảm xúc, cố gắng nuốt tiếng nấc vào trong, cô nhẹ giọng:
- Anh đang ở đâu vậy?
Ngay lập tức đầu dậy bên kia đáp lời:
"Anh đang ở công ty chứ đâu, sao hỏi ngốc thế?"
Đôi mắt lẫn sống mũi đều đã cay xòe ứa nước, cô cố gắng điềm tĩnh nhất có thể hỏi lại anh:
- Thật không?
Nghe hai từ này Khang bất giác im bặt, anh cuống cuồng bắt đầu lắp bắp một mực khẳng định: "À ờ... Anh đương nhiên là ở công ty rồi... Tiết Nhu... Em... Em sao thế?"
Giọng điệu lắp bắp này đúng thật là anh đang gạt cô, cô im lặng chăm chú quan sát anh và Bách Giai ở phía xa. Bách Giai lúc này tiếp tục nhào vòng lòng anh, anh không đẩy ra mà còn ôm cô ta vuốt ve.
*Tách tách* vài giọt... Nước mắt đã không nghe lời cô mà đua nhau lăn chạy xuống gò má, chạy tá lã trên gương mặt thanh tú, cô thất vọng đến mức muốn ngồi thụp xuống nhưng nhờ có Minlia đỡ cô lại. Tiết Nhu siết chặt chiếc điện thoại trên tay, cố gắng mím chặt môi để không vang lên một tiếng nấc nào.
Khang ở bên kia thấy cô im lặng quá lâu, anh dường như phát giác được cái gì đó liền ngó ngoái nhìn xung quanh, dù vậy cánh tay anh vẫn luôn ôm Bách Giai.
Minlia đau xót ôm lấy Tiết Nhu, cô ấy vuốt lưng cô vỗ về Tiết Nhu cứ thế mà úp mặt lên vai Minlia khóc sướt mướt.
Cô không tin chồng cô có thể như thế... Anh đây chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001325/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.