Khang, Vũ Vũ là ai vậy?
Viễn Khang ngẩng người, anh kinh ngạc dò xét cô ngốc đang ôm cổ mình, nhưng rất nhanh anh lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh, bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, giọng điệu cưng chiều:
- Vũ Vũ là con riêng của anh.
Tiết Nhu ồ một tiếng, nhưng có vẻ cô vẫn chưa hiểu lắm, cô suy nghĩ một lúc rồi tiếp tục nói:
- Nhu không thích Vũ...
Khang nhướng mày, mấy hôm nay Tiết Nhu cho anh từ sự bất ngờ này đến bất ngờ khác. Đôi mắt Khang nhanh chóng lấy lại vẻ ấm áp, anh bật cười véo mũi cô, Vũ Vũ là con riêng của anh, anh không cần cô thích nó, cũng không cần cô chấp nhận nó, anh chỉ cần cô không ghét bỏ anh là được.
- Sao em biết Vũ Vũ?
Bàn tay Khang nhẹ nhàng xoa trán cô, cái anh ngạc nhiên không phải là Tiết Nhu nói thẳng với anh là không thích Vũ Vũ, mà cái anh ngạc nhiên là vì sao Tiết Nhu biết Vũ Vũ.
Hai năm nay anh chưa bao giờ để Vũ Vũ và Tiết Nhu gặp mặt nhau, hay nói đúng hơn là không để Tiết Nhu biết đến đứa trẻ tên Vũ Vũ.
Tiết Nhu bĩu môi chán nản:
- Nhân Nhân không thích Vũ nên Nhu cũng không thích Vũ...
Nghe câu này anh lại bật cười, cười vì mẹ con Tiết Nhu đều cứng đầu như nhau, cười vì mẹ con nó lúc nào cũng giống nhau. Nói ra thì bây giờ không biết là Nhân làm hư Nhu hay là Nhu làm hư Nhân.
Anh cốc nhẹ vào trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001299/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.