🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chị là gì của tôi?



Giọng ấy vang lên từ đằng sau khiến Viễn Du giật bắn mình, đứng dậy xoay phắt ra đằng sau, cô thở phào nhẹ nhõm khi chủ nhân của giọng nói là người. Nói thật chứ bệnh viện này vừa âm u vừa lạnh lẽo, muốn cô không nghĩ bậy cũng khó.



Thấy cô thẫn thờ, anh ta một lần nữa cất giọng hỏi:



- Chị nghe tôi hỏi không?



Viễn Du một lần nữa bị giọng nói trầm ấm kéo về. Cô thở dài lắc đầu: - Tôi không là gì của anh cả.



Anh ta nhíu mày:



- Vậy tại sao chị lại ở đây với tôi?



Nhìn vẻ mặt nghi hoặc không kém phần ngơ ngác của anh ta cô chỉ biết im lặng khó xử, được một lúc nhìn nhau, Viễn Du cất giọng:



- Là tôi tông trúng anh, nói đi anh muốn gì?



Anh ta nghe vậy thì im lặng không nói gì. Vẻ mặt anh ta trầm ngâm một cách lạ thường, Viễn Du đến lúc này đã không còn kiên nhẫn nữa, cô thở dài:



- Anh còn nhớ gì không?



Đáp lại cô là ánh mắt rụt rè, anh ta lắc đầu.



- Tôi... tôi không nhớ gì cả...



Viễn Du nghe vậy chỉ biết thở dài thườn thượt, cô nhìn anh ta rồi ngẫm nghĩ một lúc. Nhìn anh ta như vậy, cô cũng không thể làm gì. Cách duy nhất có thể đó là cô tự thú với cảnh sát, chấp nhận bị phạt rồi nhờ cảnh sát tìm thông tin về anh ta rồi trả anh ta về với gia đình. Nghĩ đến cảnh phải đi tự thú, Viễn Du

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001268/chuong-95.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chứng Minh Tình Yêu Bằng Một Đứa Con
Chương 95: Hoặc Là Sống Cùng Viễn Vương, Hoặc Là Lên Đồn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.