Là lá.. là la…
Triệu Noãn Noãn từ nhà bếp đi ra:
- Xán Xán, em sao vậy?
- Sao gì? Chẳng phải là em đây sao? – Xán Xán hất hất mái tóc vốn tự cho là rất mượt của mình, vọt từ phía sau Triệu Noãn Noãn
- Thơm quá! Anh đang xào món gì vậy?
Triệu Noãn Noãn không biết làm sao đành nhìn ra cửa sổ, tránh cái bộ dạng không e dè giữ kẽ của cô, bỗng liếc mắt nhìn thấy trên tay cô xách va li hành lý to tướng – Xán Xán, em bỏ nhà ra đi rồi à? – Giọng rất kinh ngạc.
Tô Xán Xán đang đánh mắt khắp nơi hít hà mùi thơm thức ăn, … nhìn va li của mình:
Bỏ nhà anh á?, em phải đến ở đây chứ!
Gì cơ? – Anh chặn đứng Tô Xán Xán đang bước vào bếp. – Tại sao lại đến ở nhà anh?
- Lạy hồn, anh ngạc nhiên như thế làm gì? Quên là hôm qua chúng mình đã ký giao kèo à? Bây giờ em là vợ anh, đến nhà anh ở, có gì là lạ… – Nói rồi, cô hài lòng đưa mắt nhìn vào bếp, chực vồ lấy món thức ăn thơm phức.
- Không được! – Triệu Noãn Noãn bê ngay lấy bữa trưa cùa mình. – Đừng nhìn vào đây! Chi có một suất thôi!
- Đổ ki bo…- Tô Xán Xán bĩu môi, hai mắt láo liên nhìn vào đĩa thức ăn. – Nhiều như thế anh ăn không hết đâu, người ta vội nên chưa kịp ăn sáng đây…
- Phàn nàn ít thôi! – Triệu Noãn Noãn lườm cô. –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-lay-nhau-di/1960931/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.