Ra khỏi nhà hàng, lên xe rồi, suốt từ quảng trường trung tâm về nhà, Xán Xán rất khó chịu. Cô nhớ lại bao nhiêu lần đi xem mặt đàn ông hồi trước, tất cả đều không so nổi với Lạc Thiếu Tuấn, rõ ràng là vừa đẹp trai vừa giàu có, dịu dàng ân cần, biết chiều phụ nữ, chủ yếu nhất là người hiểu được vẻ đẹp của cô. Người dàn ông tốt đến thế mà cô bị lỡ, mà nguyên nhân trực tiếp gây ra bi kịch lại là hai kẻ đang ở trong xe này.
Nghĩ đến đây là Xán Xán phát sầu.
Đến 25 tuổi đời cô mới gặp được người đàn ông tuyệt đỉnh là Lạc Thiếu Tuấn, tính ra nếu có lần sau tốt số như thế lúc ấy cô phải tới 50 tuổi rồi sao? Đợi đã! 50 tuổi có thể sở hữu giai đẹp được không? Chẳng lẽ kiếp này cô xấu sô’ đên vậy?
Phiền muộn quá hóa ra đau khổ. Hai kẻ này có ý gì mà phá hoại nhân duyên của cô? Chẳng lẽ họ thành đôi thì được, còn không cho cô được tìm một nửa của cô hay sao? Quá đáng quá rồi! Không thể bỏ qua được! Đau khổ cuối cùng chuyển thành phẫn nộ.
- Đến rồi! – Triệu Noãn Noãn dừng xe.
Đợi hồi lâu không thấy Xán Xán ra.
- Ra đi!
- …
- Răng nghiến trèo trẹo.
- Ra đi nào!
- … -
Nắm tay siết chặt.
- Tô Xán Xán, em định ở trong đó cả đêm anh cũng kệ đấy.
- …
- Đã thế để xem.
Trong khoảnh khắc, có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-lay-nhau-di/1960879/quyen-7-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.