Hạ Tiểu Du vốn nghĩ rằng sau một đêm “tình cờ gặp lại” kia, cậu sẽ rất nhanh lại gặp Ban Thần Khanh, kết quả thất vọng rồi. Ban Thần Khanh vẫn không xuất hiện. Chuyện này không khỏi khiến Hạ Tiểu Du trở nên mơ hồ, thậm chí cậu bắt đầu cho rằng lần gặp nhau lúc chạng vạng kia —— có lẽ là ảo giác.
.
.
Cuối cùng, lại dưới ánh đèn đường rã rời, khi Hạ Tiểu Du lần thứ hai đi tới góc đường kia, Ban Thần Khanh lại xuất hiện. Nhìn vẻ tươi cười trong bóng đêm của người nọ, Hạ Tiểu Du lúc này mới phát giác thì ra mong muốn được gặp lại của mình mãnh liệt như vậy.
“Hi.” Ban Thần Khanh vẫy vẫy tay, chào hỏi Hạ Tiểu Du.
“Xin chào, đã lâu không gặp.”
“A, phải, đã lâu không gặp.”
Ban Thần Khanh rất tự nhiên đi đến gần, nhận lấy thứ trong tay Hạ Tiểu Du cầm đi về phía trước. Ngực có rất nhiều điều muốn nói, có rất nhiều thứ muốn hỏi, nhưng trăm lời ngàn chữ, không thể nào nói lên, Hạ Tiểu Du im lặng đi bên cạnh Ban Thần Khanh.
Lặng lẽ đưa mắt quan sát Ban Thần Khanh, áo sơ mi mở hai nút, vải áo nhăn nhăn, quần cũng không phẳng mấy, dáng dấp mất trật tự khác xa với lần đầu gặp gỡ tây trang chỉnh tề, Hạ Tiểu Du không khỏi âm thầm suy đoán.
Phát hiện Hạ Tiểu Du vẫn chưa nói gì, Ban Thần Khanh xoay mặt sang nhìn cậu, lại thấy mình đang bị nhìn chăm chú, ánh mắt hai người gặp nhau, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó là có chút ngượng ngùng, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-ly-tam-tha/86246/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.