Edit: Cải Trắng
" Bởi vì vụ án chúng ta đối mặt không phải là một vụ án mất tích, nó là một vụ mưu sát. "
Lúc Trì Trừng nói ra hai chữ cuối cùng, trái tim Chúc An Sinh như bị một cái búa to nặng đập một cái.
" Mưu sát? Sao anh biết được? "
Trì Trừng hơi mỉm cười, sau đó anh làm động tác ý bảo Chúc An Sinh tới gần đây.
" Đêm qua tôi không ngủ chính là muốn thử cho vụ án mất tích của Ninh Vũ Nhu một cơ hội, bố mẹ cô ấy cũng đã cầu xin tôi như thế rồi. Cho nên, tôi dùng một đêm không ngủ đó để xem mình có thể tìm được manh mối gì hay không, cuối cùng, quả nhiên tôi phát hiện được một số vết tích còn lưu lại. "
" Anh phát hiện ra cái gì? "
Chúc An Sinh vô cùng tò mò, sau đó ánh mắt cô nhìn theo tay anh chỉ về phía bàn máy tính, trên màn hình máy tính có hiện một số ảnh chụp, nhìn kỹ hơn thì thấy đây rõ ràng là ảnh chụp giao diện cá nhân của một người.
" Trong thời đại ngày nay, có thể nói không có người nào là không lưu lại một dấu vết ở trên mạng, thậm chí, cô có thể thông qua internet để hiểu được nội tâm sâu kín nhất của một người. Tôi đã nghĩ tới điều đó, thế nên nửa đêm ngày hôm qua tôi đã đánh thức lập trình viên Tom Taylor và nhờ cậu ấy giúp tôi tra tài khoản mạng xã hội mà Ninh Vũ Nhu thường dùng. Cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-kien-than-tham/2375162/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.