Edit: Cải Trắng
Bị kẻ lưu manh đánh lén, Trì Trừng cũng tự rơi vào trong suy nghĩ của mình.
Anh có thể cảm giác được kẻ lưu manh đang kéo người anh, nhưng ngay cả một ngón tay anh cũng không thể động đậy.
Kẻ lưu manh này là ai? Là ai đã bảo hắn tới đây? Là Parker Martinez sao? Hay là những người khác trong gia tộc Martin?
Nhưng mà vào lúc này, những vấn đề đó chẳng còn quan trọng nữa rồi.
Điều khiến Trì Trừng lo lắng nhất vẫn là Chúc An Sinh. Chúc An Sinh vẫn còn ở trên du thuyền, nhưng mà Trì Trừng không thể nói được một chữ nào, anh không có cách nào để báo hiệu cho cô biết.
Cũng may, Trì Trừng biết được võ của cô rất tốt, cho nên anh tin tưởng rằng Chúc An Sinh có thể hóa nguy thành an.
Sau đó, anh lại nghĩ tới bố mẹ mình. Anh tin tưởng rằng mạng mình tới ngày hôm nay là tận số rồi, bố anh sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì anh, còn mẹ, chắc mẹ sẽ cảm thấy đau khổ một thời gian thôi. Nhưng Trì Trừng biết, bố anh sẽ chăm sóc bà, chắc chắn bà có thể vượt qua được khoảng thời gian khó khăn này.
Cho nên, tất cả đều kết thúc rồi sao?
Trì Trừng có thể cảm nhận được dòng nước lạnh băng đang dần dần nhấn chìm cơ thể anh xuống. Bỗng nhiên, cả người anh nặng trĩu rơi xuống, chìm vào biển rộng, anh mất đi ý thức.
Mình đã chết rồi sao? Dù là vậy, nhưng trong lòng Trì Trừng vẫn cảm thấy nghi ngờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-kien-than-tham/2375139/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.