Chương trước
Chương sau
Edit: Cải Trắng

Carla Addams bị bắt khi cô ta đang ở trường học. Cũng trong lúc đó, Trì Trừng và Chúc An Sinh đã xuất phát đi tới nhà của cô ta, đi vào bên trong, cả cô và Trì Trừng đều cảm nhận được trong ngôi nhà này dường như rất lâu rồi không có người ở.

Chúc An Sinh và Trì Trừng cầm theo máy ảnh, hai người cẩn thận chụp lại vài tấm ảnh dùng để làm chứng cứ. Bọn họ điều tra cẩn thận từng chút một, không bỏ sót bất cứ chỗ nào, rồi họ cũng kiểm tra tới được phòng ngủ của Carla Addams.

Trì Trừng cảm thấy bố cục bên trong phòng ngủ của Carla Addams rất kỳ lạ, rõ ràng ở hai bên giường còn thừa rất nhiều không gian nhưng tủ quần áo của cô ta lại được đặt ở dưới đuôi giường, điều này không hợp với lẽ thường. Anh bước từng bước một vào bên trong, ở đây rất yên tĩnh, anh có thể nghe thấy được cả tiếng bước chân của mình.

Anh chậm rãi mở tủ quần áo ra, Trì Trừng lập tức hiểu tại sao tủ quần áo lại được đặt ở đuôi giường.

Thứ Trì Trừng nhìn thấy bên trong chính là một bộ xương người xiêu vạo, độ dài tay chân của bộ xương đó không giống nhau, nhìn phần bộ xương đó vô cùng buồn cười. Cái này nhìn giống như một con thú bông có hình thù kỳ lạ. Nhưng có vẻ như Carla Addams chẳng cảm thấy gì, thậm chí cô ta còn mặc quần áo vào cho bộ xương này, nhìn bộ xương này giờ giống như một đứa trẻ vậy.

Trì Trừng nhẹ nhàng cầm lấy đầu lâu của bộ xương đó, anh quan sát kỹ càng, sau đó, anh xác nhận đây đúng là xương người.

Đến bước này, Trì Trừng đã hiểu vì sao trên các thi thể nạn nhân, mỗi thi thể đều bị thiếu mất một bộ phận. Sau khi lấy xương đi, Carla Addams còn cẩn thận loại bỏ hết phần thịt và máu, giờ phần xương đó chỉ là một khúc xương trắng. Trì Trừng đoán chắc là cô ta đã dùng một ít chất hóa học vào chỗ xương này, đương nhiên, nó cũng phù hợp với việc cô ta là một cô giáo dạy môn hóa học.

“ An Sinh. ”

Trì Trừng lên tiếng gọi Chúc An Sinh, không bao lâu sau, Chúc An Sinh chạy về phía phòng ngủ.

“ Điều này đúng là quỷ dị. ” Sau khi nhìn thấy bộ xương người, Chúc An Sinh cảm thán một câu, cô chưa từng gặp tên hung thủ nào có sở thích kỳ lạ như vậy: “ Carla Addams đặt bộ xương người ở đây làm gì? Chẳng lẽ mỗi ngày cô ta đều nhìn bộ xương người này một cái rồi mới đi ngủ sao? ”

Trì Trừng nhìn về phía giường ngủ, đúng thật là nằm ở trên giường hoàn toàn có thể nhìn thấy bộ xương người, sau đó anh nói: “ Chắc là như vậy. Nhưng mà sao trước khi đi ngủ Carla Addams lại phải nhìn bộ xương người đây? Chẳng lẽ chỉ là vì sở thích thôi? ”

Lúc này, điện thoại của Chúc An Sinh nhận được tin nhắn mới, chờ cô xem xong tin nhắn, cô lập tức nói với Trì Trừng: “ Bọn họ đã bắt được Carla Addams rồi, không thì anh hỏi trực tiếp cô ta là được. ”

Nói xong, Chúc An Sinh còn giơ điện thoại lên cho Trì Trừng xem phần tin nhắn đó, Trì Trừng cũng cảm thấy đây là một cách làm tiết kiệm thời gian. Vì thế, anh giao lại công việc khám xét căn nhà này cho Chúc An Sinh, còn anh thì quay về cục cảnh sát.

Vừa đến cục cảnh sát, Trì Trừng đã nhận được tin Silvia Addams đã khai tất cả mọi việc, nhưng mà sau khi xem xong lời khai của cô ta, anh suýt chút nữa cười thành tiếng. Silvia Addams đem mọi hành vi phạm tội của mình đổ hết lên đầu chị gái. Theo như lời cô ta thì cô ta chẳng biết gì cả. Nhưng cô ta không biết, Trì Trừng đã có biện pháp chứng minh người đã hành hạ, ngược đãi những đứa trẻ đó chính là Silvia Addams. Chứng cứ bày ra trước mặt, giảo biện chỉ làm tốn thời gian hơn thôi.

Cầm theo tờ ghi lời khai của Silvia, Trì Trừng nhanh chóng tìm tới chỗ của Carla Addams, từ khi bị bắt, cô ta không nói lấy một lời.

Điều làm Trì Trừng kinh ngạc sau khi nhìn thấy Carla Addams là so với em gái, cô ta trông còn xinh đẹp hơn mấy phần. Lúc này, tình cảnh này làm anh nhớ tới một câu nói của người Trung Quốc: Họa nhân, họa bì, khó họa cốt. Tri nhân, tri diện, bất tri tâm* Không ai có thể ngờ rằng, hai người phụ nữ có nhan sắc xinh đẹp như thế này lại hành hạ, ngược đãi, giết không biết bao nhiêu đứa trẻ, đúng là đáng sợ hơn cả ma quỷ.

(*)Họa nhân, họa bì, khó họa cốt. Tri nhân, tri diện, bất tri tâm: Vẽ người, vẽ da, khó vẽ xương. Biết người, biết mặt, không biết lòng.

“ Cô vẫn không muốn mở miệng à? ” Trì Trừng ngồi xuống, anh kiên nhẫn hỏi thêm một câu: “ Nhưng cô biết không, em gái cô đã nói khá nhiều rồi, nếu cô vẫn tiếp tục giữ thái độ im lặng như này thì chẳng có ai giúp được cô nữa. ”

Cũng không biết có phải là vì nghe thấy tên Silvia Addams hay không, nhưng Carla Addams đã ngẩng đầu lên nhìn Trì Trừng. Cô ta mở miệng nói, khi cô ta nói, anh mới biết được rằng, thứ khiến cô ta mở miệng không phải là Silvia.

“ Nó đúng là đồ ngu ngốc, nếu không phải tại nó ngu ngốc thì mấy người có thể phát hiện ra tất cả sao? Các người toàn là một lũ đạo mạo phế vật, nếu không phải vì nó thì mấy người cho rằng mấy người có thể bắt được tôi à? ”

“ Tôi không biết tại sao cô lại trở nên tức giận như vậy nhưng tôi có thể nói cho cô biết rằng, tôi đã xem qua những video ngược đãi trẻ em rồi, từ đầu tới cuối, người ngược đãi những đứa trẻ chỉ có em cô mà thôi. Cho nên, cô có thể nói cho tôi biết, vì sao cô lại tham gia vào tội ác này không? Còn nữa, ở trong tủ quần áo của cô, tôi đã phát hiện ra một bí mật, tại sao cô lại thu thập những bộ phận xương trên thi thể người chết? ”

“ Mấy người đã làm gì Chris rồi!! ”

Đột nhiên, khi Trì Trừng nhắc tới bộ xương để trong tủ quần áo của cô ta, Carla Addams trở nên kích động. Cô ta như muốn nhào tới chỗ Trì Trừng. Người cảnh sát đang đứng trong phòng thẩm vấn vội vàng kéo cô ta lại. Một lần nữa, Trì Trừng lại suy nghĩ về mối quan hệ giữa Carla Addams và bộ xương trong tủ quần áo, thậm chí Carla Addams còn đặt tên cho bộ xương đó?

“ Xem ra cô rất để ý tới Chris. Vậy cô thử nói cho tôi nghe xem, tại sao cô lại dùng xương của những đứa trẻ khác ghép vào nhau để tạo thành bộ xương hoàn chỉnh, tạo ra Chris? ”

“ Đó là sự trừng phạt dành cho bọn họ! Chỉ có mấy người như các người mới cảm thấy mấy đứa trẻ đó là những người đơn thuần nhất, nhưng mà các người thì biết gì chứ? Các người cho rằng là trẻ con thì mãi mãi không biết làm những chuyện ác sao? Nhưng mà mấy người quên rồi, những người làm điều ác, ai mà không từng là trẻ con chứ. ”

Trì Trừng bình tĩnh nhìn Carla Addams, bỗng nhiên, anh cảm thấy hình như mình đã hiểu ra cái gì đó.

“ Cô rất ghét những đứa trẻ đó, đúng không? Bởi vì bọn họ làm tổn thương Chris? ”

Lời Trì Trừng nói giống như một mũi tên nhọn hoắt đâm vào trong lòng Carla Addams. Không ngờ, Carla Addams đã thôi không giãy dụa nữa, cô ta bắt đầu khóc rống lên.

“ Chris, là con của cô? ”

Trì Trừng có chút do dự khi nói ra suy đoán của mình. Đồng thời, lúc đó anh âm thầm gửi một tin nhắn tới cho người bạn của mình làm ở cục cảnh sát New York, anh nhờ hắn điều tra về Chris và Carla Addams.

“ Chris không làm sai gì cả, vì sao mấy người lại làm như vậy với nó? Vì sao? Thằng bé mới là đứa trẻ đơn thuần nhất trên thế giới này, vì sao mấy người muốn bắt nạt thằng bé? Vì sao? ”

Carla Addams lên tiếng chất vấn, giọng nói nghe vô cùng thê lương. Tóc tai cô ta rối tung, thoạt nhìn, nhìn cô ta thật giống như một con quỷ được dần bò lên từ phía dưới địa ngục.

Không lâu sau, Trì Trừng nhận được tin nhắn mà người cảnh sát kia gửi tới, nội dung trong tin nhắn được đính kèm một hồ sơ điện tử.

Lướt xem xong hồ sơ, cuối cùng Trì Trừng cũng hiểu từ đầu tới cuối câu chuyện.

“ Bọn họ làm Chris bị tổn thương, cho nên cô muốn trả thù, đúng không? ”

Trì Trừng nói, sự đau khổ không thể che dấu được, bởi vì anh không quên được hình ảnh của Chris ở trong hồ sơ. Thân thể của cậu bé xiêu vẹo, tay chân thì dài ngắn không đồng đều, giống hệt như bộ xương Trì Trừng tìm thấy trong tủ quần áo của cô ta.

Trì Trừng không biết người như vậy thì ở trường học bị kỳ thị tới mức nào, nhưng anh chắc chắn đó là một điều cực kỳ bi thảm.

Cuối cùng, một cái chết kinh khủng đã đến với Chris. Từ báo cáo khám nghiệm tử thi của Chris có thể thấy xương đùi và xương tay của cậu bé bị gãy, nhưng nguyên nhân gây ra cái chết lại là xương sườn bị gãy, nó đâm thủng nội tạng, dẫn đến việc xuất huyết. Cuối cùng, thi thể của Chris bị ném ra hồ nước ở trong trường học, nhìn nó không khác gì một đống bùi nhùi. Mãi cho tới ba ngày sau, khi thi thể bốc mùi hôi thối mới có người phát hiện ra.

“ Vì sao, vì sao mấy người lại đối xử với Chris như vậy? Dù cho thằng bé có là quái vật thì thằng bé cũng là con tôi, vì sao mấy người lại đối xử với thằng bé như vậy? ”

Giờ Carla Addams đã khóc không thành tiếng, nước mắt vẫn cứ thi nhau chảy xuống không ngừng.

“ Nhưng sao cô lại làm tổn thương những đứa trẻ đó? Không thể bắt được kẻ đã gây ra những tổn thương cho Chris, chúng tôi rất xin lỗi, nhưng mà cô đã làm tổn thương những đứa trẻ khác, chúng vô tội. ”

“ Vô tội? Nếu không phải vì bọn họ ham mê sắc đẹp, tâm hồn sớm đã bị vấy bẩn thì làm sao có thể bị vẻ đẹp của tôi dụ dỗ? Bị Silvia ngược đãi, đó chính là sự trừng phạt dành cho bọn họ. ”

Carla Addams nói một cách đầy tàn nhẫn, ánh mắt của cô ta như muốn biến thành một cây chùy, đâm thẳng vào người Trì Trừng.

“ Thế còn bé Cruise? Thằng bé mới có mười tuổi, thằng bé đã làm gì sai? Bởi vì thằng bé muốn ăn kẹo nên sai sao? ”

Lời nói của Trì Trừng như dao găm đâm thẳng vào sống lưng Carla Addams, cuối cùng, cô ta cũng không thể ngẩng đầu lên.

“ Cái sai lớn nhất của cô đó là để mình mất lý trí, cái sai đó của cô đã nuôi phần ác của một người lớn lên từng ngày. Cô có từng nghĩ tới bố mẹ của bé Cruise không? Bọn họ cũng giống như cô, luôn chìm trong sự đau khổ vì mất con, họ không thể thoát ra được khỏi sự đau khổ đó. Thậm chí, tôi cũng rất khó nói, tôi khó có thể đem sự thật là bé Cruise đã chết nói cho bọn họ. Mà tất cả những điều này đều là do cô và Silvia gây nên. ”

“ Còn nữa, những đứa trẻ mà cô nói là tâm hồn bị vấy bẩn, chẳng qua là ở độ tuổi này bọn họ dễ bị rung động, mà cô lại đưa cho bọn họ một quả táo độc để dụ dỗ bọn họ đi tới vực sâu. Là cô đã tiếp thêm sức mạnh cho Silvia, là cô làm cho dục vọng bên trong Silvia trở nên bành trướng, cuối cùng để Silvia trở thành một con quỷ không khống chế được. ”

“ Bây giờ, nếu cô còn để ý tới một chút thiện lương của Chris thì phiền cô và Silvia đem những đứa trẻ đó tới nhà tang lễ để làm tang lễ cho những đứa đó. Tất cả những đứa trẻ đó cùng với thi thể đứa trẻ đang nằm trong máy móc nhà xưởng, phiền cô ghi tên những đứa trẻ đó vào đây, tôi sẽ thay cô viết thư gửi lời xin lỗi tới người nhà nạn nhân. ”

Trì Trừng lấy giấy bút ra, sau đó anh nhìn Carla Addams run rẩy viết từng nét bút xuống giấy, tổng cộng có tên tám đứa trẻ.

“ Tôi không biết đứa trẻ trong máy móc ở nhà xưởng là gì, cái này anh nên đi hỏi Silvia, vì tôi chỉ giúp em gái mình dụ tám đứa trẻ này thôi. ”

Trì Trừng tin rằng Carla Addams không nói dối. Vì thế, anh thu dọn giấy tờ của mình chuẩn bị rời đi. Nhưng vào lúc anh chuẩn bị rời đi thì Carla Addams lại gọi anh.

“ Tiên sinh, anh giúp tôi chuyển lời xin lỗi, tôi rất cảm ơn anh, nhưng tôi nghĩ anh hiểu lầm tôi rồi. Từ trước tới nay, tôi không hề cảm thấy áy náy, tôi viết tên những đứa trẻ đó ra cho anh là tôi muốn để cho những người khác cũng cảm nhận được sự đau khổ của tôi. ”

Nói xong, Carla Addams lại cười như điên dại. Sau đó, đột nhiên cô ta dùng một ánh mắt nham hiểm, hung ác nhìn thẳng vào Trì Trừng.

“ Ngoài ra, anh có biết thật ra Chris vẫn luôn muốn có một đứa em trai không? ”

Đôi lời của Cải Trắng: Đến đây là kết thúc quyển 5 rồi:v tuy mình không hiểu sao tác giả để cái kết khó hiểu vậy nhưng mình nghĩ có thể Carla Addams luôn coi bộ xương trong tủ như đứa con thứ hai của mình, em của bé Chris chăng?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.