Chương trước
Chương sau
Edit: Cải Trắng

Chúc An Sinh đồng ý với lời mời của bố mẹ Bradley Ray Caver. Sau khi tiễn hai người đi, Chúc An Sinh lại đi tới cục cảnh sát New York.

Lúc lái xe tới cục cảnh sát New York, Chúc An Sinh phát hiện ra số người ra đường ngày hôm nay thưa thớt hơn những ngày bình thường khác rất nhiều, ngay cả những người đang đi ngoài đường bây giờ cũng đi một cách rất vội vã.

Mở đài trên xe ra nghe Chúc An Sinh mới biết, trong suốt khoảng thời gian cô ngủ thì ở New York lại xuất hiện thêm một vụ án giết người bằng súng nữa. Nạn nhân của vụ án lần này khiến cho mọi người bàng hoàng, kinh sợ, vì người bị hại lần này chỉ là một bé trai bảy tuổi.

Cho tới hiện tại, dù cho cảnh sát không công bố tin tức gì ra bên ngoài thì các thiết bị truyền thông đã đồng loạt đưa tin, quần chúng nhân dân đều đã biết bọn họ đang phải đối mặt với một người điên. Nó không có dự báo, lưỡi hái tử thần đó chỉ nhẹ nhàng xoẹt qua, cứ thế mà cướp đi sinh mạng của nhiều người vô tội.

Những người bị hại trong vụ án giết người liên hoàn này chẳng có liên quan gì tới nhau, điều này chứng minh hung thủ chỉ tùy hứng mà giết người. Dù vậy, Chúc An Sinh vẫn cảm thấy có chỗ khó hiểu, rốt cuộc hung thủ đã làm thế nào để có thể hạ gục nạn nhân trước ánh mắt của công chúng mà không bị phát hiện?

Trong lòng tràn ngập nghi vấn, Chúc An Sinh đã mang theo những nghi vấn đó tới cục cảnh sát New York.

Bên ngoài cục cảnh sát đã tụ tập một đống người, họ đều là những người đang bất mãn với tiến độ phá án của cảnh sát. Bọn họ cứ gào thét liên tục, bên cạnh còn có những tay phóng viên chốc chốc lại thêm dầu vào lửa, như được tiếp sức, bọn họ càng hô to hơn.

Chúc An Sinh cau mày, cô nhanh chóng đi qua đám người này để vào bên trong, tới nơi, cô gặp được một người cảnh sát phụ trách vụ bắt cóc này.

" Chào cô. " Vị cảnh sát đó mở lời chào hỏi cô trước, còn tự giới thiệu: " Tôi tên là Jennifer. "

Chúc An Sinh gật đầu một cái coi như lời chào, sau đó cô hỏi: " Vụ án có tiến triển gì mới không? "

" Buổi sáng ngày hôm nay tôi mới tiếp nhận vụ án này, nhưng may mà trong đoạn phim quay lại cảnh Bradley Ray Caver bị bắn chết có quay lại được cả hình ảnh trước xe đó. Cũng bởi vì vụ án nổ súng liên hoàn mà gần đây mọi khâu kiểm tra ở New York đều được làm rất nghiêm ngặt, tôi nghĩ bọn họ không thể trốn thoát được khỏi New York đâu. Nhưng mà bây giờ nhân lực trong cục không đủ nên vẫn cần bản thân chúng ta phải tới điều tra chiếc xe đó. "

Chúc An Sinh không có ý kiến gì, sau đó cô còn không nhịn được mà bắt đầu thảo luận vụ án nổ súng với Jennifer.

" Tôi nghe nói bên FBI đang nghi ngờ hung thủ trong vụ án nổ súng lần này có liên quan tới bên quân đội. Ví dụ như đó có thể là bộ đội đã xuất ngũ, trong quân đội là một tay súng bắn tỉa. " Jennifer chia sẻ những thông tin mà mình nghe được cho Chúc An Sinh.

" Thế sao, bọn họ chắc chắn rồi à? "

" Tôi cũng cảm thấy khả năng này khá cao, dù sao thì hung thủ cũng sử dụng súng một cách rất điêu luyện, luôn luôn ngắm chuẩn vào tim nạn nhân mà bắn. "

Nghe được thông tin là hung thủ luôn ngắm chuẩn vào tim nạn nhân mà bắn, bỗng nhiên Chúc An Sinh lên dây cót tinh thần: " Tôi nhớ là khi khám nghiệm tử thi, bọn họ đã lấy ra được trong người nạn nhân một đầu đạn nhỏ thường được sử dụng cho súng bộ binh. Giờ tôi đang có chút khúc mắc, nếu xuất thân của hung thủ là một tay súng bắn tỉa thì tôi nghĩ hung thủ phải biết chỗ trí mạng nhất của con người là phần đầu chứ? Tuy tim cũng là một bộ phận trí mạng, nhưng tôi đang tò mò không biết tại sao hung thủ lại chỉ nhằm bắn vào tim đây? "

Vấn đề này của Chúc An Sinh quả thực đã làm khó Jennifer, Jennifer cũng chỉ có thể cười gượng mà nhìn cô.

" Thật ra, điều khó khăn nhất của vụ án này chính là cho tới hiện tại vẫn chưa một ai nhìn thấy bóng dáng của hung thủ, còn người nhìn thấy nạn nhân thì có không ít. Đồng thời, FBI cũng xác nhận là những tòa nhà cao tầng trong phạm vi xung quanh hiện trường đều không có phản ứng của khói thuốc súng. Điều này chứng tỏ hung thủ không phục kích ở những tòa nhà cao tầng. Không phục kích ở những tòa nhà cao tầng thì hung thủ đã phục kích ở đâu? Chẳng lẽ, trong lúc hắn đi trên đường, hắn nhìn thấy nạn nhân và hắn cứ thế giơ cao khẩu súng bộ binh mà bắn chết nạn nhân? Nhưng tại sao không có người nhìn thấy hắn? Một người đi trên đường bỗng dưng cầm súng lên để bắn, nếu có thì sao không ai nhìn thấy hắn? "

Vấn đề Jennifer đưa ra cũng khiến Chúc An Sinh không thể nào trả lời. Cuối cùng, hai người quyết định từ bỏ việc tìm đáp án, dù sao vụ án đó cũng đã có FBI nhúng tay vào rồi, nhiệm vụ trước mắt hiện giờ của các cô chính là phá vụ án bắt cóc này.

Sau đó, cả một ngày, Chúc An Sinh và Jennifer chỉ dồn sự tập trung của mình vào việc điều tra xe, thẳng cho tới khi có một tin tức lớn xuất hiện, làm gián đoạn công việc của Chúc An Sinh. Lúc đó, Chúc An Sinh và Jennifer mới biết được, những trang báo đầu tại New York không còn đưa tin về tay sát thủ liên hoàn giết người bằng súng nữa, thay vào đó là tin về Bradley Ray Caver, một người đang khiến toàn thành phố New York chú ý.

Trong lúc nhân dân ở thành phố New York còn đang đắm chìm trong nỗi sợ hãi về vụ án giết người liên hoàn bằng súng, thậm chí ra khỏi cửa thôi bọn họ cũng sợ hãi thì nguyên nhân cái chết của Bradley Ray Caver không biết sao lại lọt tới tai của một vị phóng viên. Vì thế, chỉ trong một ngày, hầu như mọi người ở New York đều biết tới vị anh hùng này.

Nạn nhân đầu tiên của vụ án giết người liên hoàn bằng súng, Bradley Ray Caver, hóa ra là khi đó hắn đang cố gắng ngăn cản một vụ án bắt cóc. Nếu không, hắn đã có thể yên vị trên xe của mình rồi. Cho nên, cái chết của hắn là bất đắc dĩ, là do xui xẻo, khi đó hắn đang cố cứu một bé gái bị bắt cóc.

Ban đầu ai cũng nghĩ có lẽ hôm nay sẽ là một ngày u ám của thành phố New York, bởi vì ngay chiều hôm đó lại có thêm hai nạn nhân vô tội nữa bị giết. Nhưng không ngờ, trong sự u ám đó vẫn bừng cháy lên một ngọn lửa chính nghĩa.

Bradley Ray Caver chính là ngọn lửa nhỏ đó, hành động của hắn đã phần nào xoa dịu đi sợ hãi trong lòng những người dân thành phố, khiến cho họ bớt sợ hãi hơn.

Chúc An Sinh hoàn toàn không ngờ sự việc lại phát triển theo hướng như này, Bradley Ray Caver giờ như là một cọng rơm cứu mạng của rất nhiều người trong thành phố New York. Bởi vì có hắn ở đó, nên tiếng súng cũng không còn làm họ sợ hãi nữa.

Sau đó, Jennifer nhận được điện thoại của cấp trên. Sau khi cúp điện thoại, cô ấy còn quay về phía Chúc An Sinh nở nụ cười thật tươi.

" Sao thế? " Chúc An Sinh khó hiểu nhìn dáng vẻ tươi cười của Jennifer.

" Vì sự bùng phát của tin tức nên hiện giờ có rất nhiều người gọi điện tới cục cảnh sát để hỏi về tiến triển của vụ án. Cho nên trong cục đã quyết định điều thêm người tới đây để giúp đỡ chúng ta phá án. "

Nghe xong những lời Jennifer nói, Chúc An Sinh cũng để lộ ra nụ cười, nhưng đó lại là cười khổ. Cô không khỏi suy nghĩ, con người đúng là một sinh vật kỳ lạ.

**

Ngày hôm sau là ngày diễn ra lễ tang của Bradley Ray Caver, Chúc An Sinh mặc một thân đồ đen tới tham dự lễ tang.

Lúc đầu, Bradley Ray Caver chỉ là một nhân vật nhỏ, lễ tang của hắn cũng chỉ có người thân và bạn bè tới dự, nhưng mà vì ngày hôm qua báo chí bỗng dưng rộ lên tin tức của hắn khiến cho không ít người dân đã tới nhà tang lễ an táng Bradley Ray Caver để viếng.

Cục cảnh sát New York không thể không cử thêm người tới để giữ gìn an toàn nơi này, sau đó dân chúng mới có thể yên tâm mà đưa tiễn người anh hùng bất hạnh này một đoạn đường cuối cùng.

Chúc An Sinh cảm thấy, tất cả mọi việc diễn ra hôm nay đều vượt quá sự tưởng tượng của cô. Hơn nữa, mãi cho tới khi cô nhìn thấy người cầm kèn Scotland để tấu thì cô mới biết Bradley Ray Caver là một cảnh sát.

Nhân lúc đi vệ sinh Chúc An Sinh còn lấy điện thoại ra để tra kiếm thử, hóa ra trước đây Bradley Ray Caver từng là một người huấn luyện chó nghiệp vụ, trong lễ tang ngày hôm nay cũng có một số người là đồng nghiệp trước đây của hắn.

Biết được tin này, Chúc An Sinh càng cảm thấy tiếc nuối cho cuộc đời của Bradley Ray Caver. Hắn là một người vừa lương thiện vừa chính trực, nhưng cuộc đời của hắn lại quá ngắn ngủi, ra đi khi còn quá trẻ.

Điều tra rõ sự thật rồi Chúc An Sinh mới đi ra khỏi nhà vệ sinh. Khi cô ra khỏi nhà vệ sinh, quay trở lại tang lễ, dàn kèn tây Scotland đã tấu lên một khúc "Amazing Grace", âm điệu du dương, buồn bã, lạnh lẽo cất lên khiến cho bầu trời u tối như muốn khóc.

Quan tài của Bradley Ray Caver được đưa xuống phần đất đã được đào, bạn bè và người thân của hắn, mỗi người đều thay phiên nhau nhúm một nắm đất rồi thả xuống phần mộ hắn. Sau đó là tới lượt Chúc An Sinh, lúc cô nắm một nắm đất chuẩn bị thả xuống thì tiếng chó sủa bỗng vang lên đánh vỡ tất cả.

Chúc An Sinh cảm thấy một cái gì đó lao rất nhanh qua người cô, sau đó nó nhảy vào phần mộ của Bradley Ray Caver. Chúc An Sinh đành phải bỏ nắm đất cô đang cầm trong tay ra, rồi cô nhìn thấy người bạn thân của Bradley Ray Caver lao tới đây với vẻ kinh ngạc, cậu ta nhanh chóng bế chú chó vừa nhảy xuống mộ kia lên, hắn kinh ngạc nói: " Sean, sao mày lại ở đây? "

Giờ Chúc An Sinh đã biết tên gọi của chú chó này là Sean, thân hình của nó cũng không được cường tráng mà có phần hơi gầy. Lông trên người nó giờ đã dính rất nhiều bùn đất bẩn thỉu, nhưng hiển nhiên bạn thân của Bradley Ray Caver không quan tâm tới điều này. Sean cũng nhận ra cậu ta, nó vươn đầu lưỡi ra liếm liếm hai cái vào lòng bàn tay cậu ta, sau đó nó gục đầu xuống ở phía trước ngôi mộ.

" Ha, chó nhỏ, mày tới tìm cậu ấy hả? "

Bạn thân của Bradley Ray Caver ngồi xổm xuống bên cạnh chú chó và hỏi. Dường như Sean có thể nghe hiểu được tiếng cậu ta nói, nó hướng về phía quan tài mà rên ư ử hai tiếng, sau đó nó nhìn về phía mấy người đang thổi kèn tây Scotland mà sủa vang trời.

Sau đó, Chúc An Sinh mới biết được, hóa ra chú chó này từng tham dự lễ tang của bạn mình, cho nên trong đầu nó đã có ý thức về việc này, khi chiếc kèn tây Scotland vang lên là thể hiện sự ra đi của một người.

Có lẽ, Sean không thích kèn tây Scotland.

" Mày đi đâu thế? " Bạn thân của Bradley Ray Caver đau lòng nhìn chú chó đang dính đầy bùn đất: " Mày muốn chạy tới đây tìm cậu ấy đúng không? Sean đúng là một chú chó đáng thương, cậu ấy đã đi mất rồi. "

Giống như để phản bác lời nói của cậu ta, Sean sủa lên vài tiếng rồi lại nhảy xuống phần mộ của Bradley Ray Caver, lần này thì cậu ta không thể nào kéo Sean ra được.

Cuối cùng, mẹ của Bradley Ray Caver đi tới, bà chậm rãi ngồi xổm xuống, sau đó dùng ánh mắt long lanh nhìn chú chó.

" Mày là Sean sao? Mày biết không, Bradley Ray Caver thường xuyên nhắc tới mày với tao đấy, thằng bé luôn nói mày là một chú chó thông minh nhất thế giới. "

Ánh mắt Sean nhìn mẹ của Bradley Ray Caver có chút chần chừ, sau đó nó lại nhìn quan tài dưới chân mình mà nức nở rên lên vài tiếng. Giống như là nó đang muốn đánh thức người đang ngủ say trong quan tài, đánh thức Bradley Ray Caver dậy. Rồi cuối cùng nó cũng không thể chống đỡ được nữa, nó không còn chống cự nữa, nó để mặc cho người khác ôm nó lên khỏi phần mộ. Nước mắt của mẹ Bradley Ray Caver còn thấm ướt một phần lông của Sean.

Mây đen tích tụ, khúc ca Amazing Grace như vang lên tận trời qua tiếng kèn tây Scotland. Và Chúc An Sinh cũng đã thả xuống được một nắm đất.

Tác giả có lời muốn nói:

(1)Cảnh sát huấn luyện chó nghiệp vụ ở Mỹ có thể được hưởng nghi thức tổ chức lễ tang như những cảnh sát bình thường.

(2)Về phần Sean, đã có một chi tiết ở phía trước ám chỉ tới nó trong phần cốt truyện này.

(3)Tìm hiểu về kèn tây Scotland trên Dịch Vân, rồi còn cả bài hát Amazing Grace nữa, đây chính là sự lựa chọn tốt nhất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.