Thời gian ăn cơm không tính là quá lâu, nhưng mà Dương Hạo vẫn suy nghĩ rất nhiều.
Trong lòng hắn biết hiện tại mình cùng Vương Tuấn thái độ mập mờ không rõ là không tốt. Hơn nữa Vương Tuấn trong khoảng thời gian này có những thay đổi kia hắn đều nhìn thấy trong mắt rồi. Có lẽ đúng như Vương Tuấn nói, giữa bọn họ có cái gì đó hiểu lầm. Nhưng mà muốn hắn trực tiếp tha thứ cho Vương Tuấn, Dương Hạo cảm thấy còn là không thể nào, bởi vì sự tồn tại Dịch Thiển thủy chung làm cho hắn không thể nào quên được…chứ đừng nói chi là hiện tại gã lại vừa xuất hiện ở trước mắt mình.
Sau khi ăn cơm tối xong, Vương Tuấn dẫn theo Đô Đô chơi máy bay điều khiển từ xa, Dương Hạo thì tại phòng bếp rửa chén.
Trương Hiểu đi tới bên cạnh Dương Hạo, đem cái mâm thả vào trong chậu rửa chén, xắn tay áo lên bắt đầu giúp đỡ Dương Hạo rửa chén.
Ba Dương cùng mẹ Dương đều dễ lừa gạt nhưng mà Trương Hiểu dù sao cũng đã lăn lộn ở trong xã hội nhiều năm như vậy, có một ít chuyện cũng đã gặp qua nghe qua.
Hơn nữa trước đó Vương Tuấn đối với Dương Hạo thái độ quan tâm như vậy, còn có Đô Đô lại gọi nhầm “baba”, trong lòng Trương Hiểu cũng có một chút suy đoán.
Dương Hạo quay đầu lại_: “Có phải cậu đã nhìn ra cái gì không?”
Lúc Đô Đô gọi nhầm người, câu nói đùa kia của Trương Hiểu nhìn thì như vô tình, nhưng mà Dương Hạo biết chắc gã cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-dien-duong-nhi/2848659/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.