Mặc dù buổi trưa có chút nhạc đệm không vui, nhưng mà mọi người ăn ý cũng không có nhắc lại.
Dì Hai của Dương Hạo tính tình rất nhu nhược, ở nhà không thể nói cái gì, hiện tại căn bản không quản được con gái của mình, cũng chỉ có thể để tùy ý.
Xế chiều trời rất quang mây, vào đông ánh sáng chiếu trên người ấm áp. Mọi người đại gia đình liền chuyển ra vài cái bàn, mấy cái bàn đặt ở trước cửa nhà bà ngoại, vừa phơi nắng vừa chơi mạt chược.
Buổi trưa sau khi ăn cơm, chén bát liền để cho em họ của Dương Hạo và cháu gái lớn Hoan Hoan thu dọn. Hai người lấy ra chậu lớn, vén tay áo đem chén bỏ vào bên trong chuẩn bị rửa sạch sẽ, phía trên mà một lớp bọt nhẹ trôi. Đô Đô cũng đi theo tham gia náo nhiệt, ngồi chồm hỗm ở một bên nhìn bọn họ rửa.
Đô Đô do dự một chút_: “Nhưng mà tay của mọi người cũng ở bên trong a…”
Hoan Hoan bắt chước ngữ khí của người lớn, lời nói ẩn ý_: “Chúng ta đây là rửa chén, nếu không buổi tối không có chén ăn cơm sẽ bị đói bụng. Em muốn rửa chén sau này em lớn lên sẽ đến lượt em, cái này chơi không có tốt đâu, chị không có lừa em. Nghe lời, không được nghịch ngợm, nếu không chị sẽ mách lại với ba em”.
Vừa nghe Hoan Hoan nhắc đến baba của mình, Đô Đô ngoan ngoãn thu tay lại, sau đó lặng lẽ xoay người nhìn về phía Dương Hạo, rất tốt là Dương Hạo lúc này đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-dien-duong-nhi/2848617/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.