Tan tầm vào đúng giờ cao điểm nên trên đường liền đặc biệt đông đúc. Hơn nữa lại là thứ sáu, không ít cha mẹ tan tầm đi nhà trẻ đón con nên đặc biệt nhiều. Đường Hưng Yên hiện tại có thể nói vô vàn xe cộ chật như nêm cối.
[……]. Đèn xanh một lần rồi lại một lần nữa, đã quá nửa giờ rồi, xe cũng không di chuyển được bao xa.
Xe của Dương Hạo bị ngăn ở giữa, muốn tiến cũng không được mà lui cũng không xong. Hắn nhìn đồng hồ, còn 20 phút nữa là đến giờ nhà trẻ tan học, nếu còn tiếp tục kẹt xe như vậy, đợi lát nữa Đô Đô phỏng chừng phải nhờ bà Trương đón về rồi.
Nhìn dòng xe thật dài, rất có thể nửa giờ nữa cũng không có tản ra, Dương Hạo có chút phiền muộn, hôm nay sẽ không thể lái xe đến nơi.
Lúc này đa phần mọi người đang đi trên đường Hưng Yên đều là đến nhà trẻ để đón con của mình. Dương Hạo cũng giống như vậy, hắn muốn đi đón Vương Tiêu con mình.
Đương nhiên Vương Tiêu có nhũ danh là Đô Đô. Về phần vì cái gì mà họ của Đô Đô không giống Dương Hạo ba ba của mình, đó là bởi vì nó còn một người cha tên là Vương Tuấn nữa.
Dương Hạo thích đàn ông, hắn đi theo Vương Tuấn cũng đã hơn sáu năm, gần được bảy năm rồi. Đứa nhỏ Đô Đô của hắn năm nay cũng đã được năm tuổi rưỡi, cuối năm nay là có thể vào lớp 1. Đàn ông sinh con là chuyện hoàn toàn không thể tưởng tượng được. Đến ngay cả hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-dien-duong-nhi/21427/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.