Đôi khi tất cả những gì một người đàn ông cần là một người phụ nữ để kiểm soát hắn, ít nhất đó là những gì nghĩ khi đối mặt với gã cao lớn hoạt bát, Khước Nhiên Triết. 
Hắn không thể không tự hỏi liệu Khước Nhiên Triết có từng rắc rối như vậy ở trường trung học hay không nhưng họ không đủ thân thiết để y so sánh. 
Ôn Tần Khê chỉ cần bịa ra một cái cớ để đưa hắn đến khu rừng nơi Triệu Hoàng Mỵ hiện đang mắc bẫy nhưng không thể tìm ra một lý do chính đáng nào để thốt ra một lý do nhảm nhí nào đó. 
"Khước Nhiên Triết, anh có muốn đi cùng tôi đến phía đông của khu rừng không? Tôi cần phải...à.... hái một ít thanh long? Tôi đang thèm ăn chúng," Ôn Tần Khê nằm nghiến răng suy nghĩ., 'Nếu anh ta rơi vào cái thứ nhảm nhí đó thì tôi là một con mèo.' 
Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào đôi mắt trong suốt như pha lê xảo quyệt của y đang quan sát hắn một cách sắc sảo. 
"Em không có người hầu cho việc đó sao? Nếu em muốn có thời gian riêng tư với tôi thì cứ nói đi," hắn trêu chọc Lâm Tĩnh Tạ với vẻ mặt tinh quái. 
"Ừ, ừ chắc chắn là tôi muốn dành nhiều thời gian hơn với anh. Đi thôi," y nói, nắm lấy khuỷu tay của Khước Nhiên Triết và dẫn hắn về phía trước. 
'Hãy đi trước khi ai đó đánh cắp công chúa của anh,' Ôn Tần Khê nghĩ rằng y đang tăng tốc nhưng con đường của y đã sớm bị chặn bởi Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2991233/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.