Ôn Tần Khê cảm giác được người đàn ông ôm chặt, cho rằng hắn đang đau khổ nên nhẹ nhàng vuốt tóc Khước Nhiên Triết, thì thầm an ủi. "Anh sẽ ổn thôi... Có em ở đây với anh, được chứ?"
Nếu Ôn Tần Khê phát hiện người này làm bộ đáng thương chỉ vì ăn đậu phụ của mình thì nhất định sẽ đánh hắn một trận bầm tím.
Họ cứ như vậy trong khoảng thời gian tưởng chừng như vô tận cho đến khi một người hầu mang trà vào trao cho họ khoảnh khắc nồng nàn.
Ôn Tần Khê đành phải đẩy Khước Nhiên Triết bất đắc dĩ ra xa vì y quá xấu hổ khi ôm Khước Nhiên Triết như vậy trước mặt mọi người.
Bị đẩy ra như thế, Khước Nhiên Triết trừng mắt nhìn người hầu với ánh mắt 'cô tiêu rồi', khiến người hầu kinh hãi lập tức biến chân thành thạch rồi lúng túng chạy đi.
Ôn Tần Khê không có chú ý tới những chuyện này, nhấp một ngụm trà hỏi: "Sao trước đây anh lại tránh mặt em?" Vốn dĩ y muốn bỏ qua nhưng lại không biết phải nói gì khác để chuyển hướng sự chú ý của Khước Nhiên Triết.
Đây là điều cuối cùng mà Khước Nhiên Triết muốn nói đến, vội vàng vén dây buộc quần của Lâm Tĩnh Tạ lên kiểm tra đầu gối của hắn, vì lúc trước hắn đã phát hiện ra Lâm Tĩnh Tạ đang xoa đầu họ ở chính điện.
Ôn Tần Khê kinh ngạc suýt chút nữa phun ra trà, hoảng sợ hỏi: "Anh đang làm cái quái gì vậy?" trước khi đập chiếc cốc xuống bàn để ngăn chặn bàn tay vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2991130/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.