Mặc dù dũng cảm vượt qua, nhưng Ôn Tần Khê vẫn sợ hãi đến mức vô thức tiết ra một lượng nhỏ pheromone khi y lo lắng cọ xát ngón tay cái của mình với ngón trỏ.
Bởi vì y đang bận rộn với những vấn đề cấp bách hơn nên y không nhận thấy những chất tinh tức tố tinh tế mà chỉ một omega có kinh nghiệm mới nhận thấy và omega có kinh nghiệm đó chính là mẹ Khước.
Mẹ Khước ngửi thấy mùi pheromone thoang thoảng và thấy mùi hương này có chút quen thuộc.
Trong khi người đàn ông đeo mặt nạ đang nhìn đi chỗ khác, bà hít một hơi khác trong khi cẩn thận quan sát y.
Mùi hoa mận quen thuộc đó quét qua các giác quan của bà một lần nữa và bà có được một khoảnh khắc bừng sáng.
Là một omega, bà cực kỳ nhạy cảm khi nói đến các loại pheromone omega khác.
Đến mức bà có thể nhận ra omega là ai bằng mùi hương pheromone của họ, đặc biệt là mùi của những cộng sự thân thiết của bà.
Bà chỉ có thể liên tưởng mùi hương đó với một người và người đó đã chết rồi.
Bối rối, bà hít thêm một hơi nữa để xác nhận những nghi ngờ của mình.
Bà không còn nghi ngờ gì nữa rằng đây thực sự là một loại pheromone độc nhất của Hoàng hậu Hiệp Niệm.
Mẹ Khước còn choáng váng trước mùi hương quen thuộc hơn là việc vị cứu tinh của họ, người đã một tay hạ gục một con Trùng tộc, lại là một omega.
Bà lẽ ra sẽ coi đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2991095/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.