Thất vọng, Khước Nhiên Triết đã chờ đợi phản hồi trong một thời gian rất dài nhưng không nhận được câu trả lời nào nên anh quyết định đến gian hàng của Triệu Hiệp Thư một lần nữa để từ bỏ khối lượng công việc của mình mà không gặp trở ngại nào khi giao toàn bộ công việc đó cho Mạch Châu bất lực.
Trên đường rời khỏi văn phòng, hắn lập tức chạm mặt Triệu Hoàng Mỵ, người đang có vẻ quẫn trí với cảm xúc của ả khắp cung điện.
Với đôi mắt sưng húp, ả giải thích rằng ả đã tranh cãi với hoàng đế về một số vấn đề mà Khước Nhiên Triết không thể nhớ được và ả muốn có người để nói chuyện.
Omega thậm chí còn đi xa hơn khi nói rằng Nguyên soái thường giúp đỡ Triệu Hiệp Thư khi y gặp rắc rối trong quá khứ nên Nguyên soái cũng nên giúp ả nếu xét đến lịch sử của họ.
Khước Nhiên Triết muốn từ chối nhớ lại việc ar đã xấu tính như thế nào với Triệu Hiệp Thư và việc ả đã cố gắng sử dụng pheromone của mình để quyến rũ hắn.
Hắn chỉ đồng ý vì hắn đã đến cung điện.
Hán có thể nói chuyện với ả trên đường đi nhưng đây là khởi đầu cho cơn ác mộng của hắn.
Bằng cách nào đó hắn đã bị dụ dỗ vào xe của Triệu Hoàng Mỵ.
Điều này có thể là do đầu óc hắn đang phân tâm nghĩ cách dỗ dành Triệu Hiệp Thư và hắn và Triệu Hoàng Mỵ đã biết nhau từ nhỏ nên hắn không bận tâm nhưng ngay khi cửa đóng lại, một làn sương mịn tràn vào xe để lại mùi thơm ngọt ngào nếm ở đầu lưỡi.
Lúc đó Khước Nhiên Triết mới biết mình đang ở trong tình huống nào.
Màn sương ngọt ngào này chỉ có thể phát huy tác dụng khi nạn nhân được cho ăn bột trước và tác dụng tổng hợp của nó bị đánh gục trung bình trong mười hai giờ.
Mọi thứ cuối cùng cũng được chắp nối lại nhưng đã quá muộn khi tâm trí hắn trôi dạt vào vực thẳm tối tăm và bất tỉnh.
Chuyện gì đã xảy ra kể từ đó trở đi, hắn chỉ có thể biết được sau khi xem lại đoạn phim.
Tất cả những gì hắn biết là sáng hôm sau khi thức dậy hắn thấy Triệu Hoàng Mỵ đang nằm trong vòng tay hắn, tin tức tố quen thuộc của ả tràn ngập căn phòng khiến hắn cảm thấy lâng lâng.
Như cầm một viên gạch nóng, Khước Nhiên Triết hoảng sợ đẩy công chúa ra xa, không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra tối qua.
Triệu Hoàng Mỵ khắp người đều có dấu vết, ngay cả tuyến pheromone cũng có dấu hiệu bị cắn nhưng hắn không nhớ được gì.
Cảm thấy hơi ấm bên cạnh đã nguội lạnh từ lâu, Triệu Hoàng Mỵ cuối cùng cũng tỉnh dậy, để lộ nửa thân trên trần trụi cho Khước Nhiên Triết nhìn toàn cảnh.
Bộ ngực to lớn với hai đỉnh núi dựng đứng màu hồng của ả dường như đang kêu gọi hắn chạm vào chúng nhưng Khước Nhiên Triết không hề bị ảnh hưởng.
Ngoài sự mong đợi của Triệu Hoàng Mỵ, Nguyên soái dường như không quan tâm với vẻ mặt khinh thường.
"Cô đã làm cái quái gì vậy?" hắn hét lên đầy giận dữ.
Đôi mắt hắn chuyển sang một màu tối kỳ lạ với lượng pheromone alpha cực mạnh tràn ngập căn phòng khiến ngay cả tâm hồn ả cũng gặp nguy hiểm.
Cơ thể ả ngay lập tức biến thành thạch, cuộn tròn thành một quả bóng trong nỗi kinh hoàng khi một cảm giác ngột ngạt dồn vào ngực ả.
Ả gần như không thể thở được trước cảm giác đè nén liên tục của Khước Nhiên Triết, như thể ả đang gõ cửa tử thần.
Khước Nhiên Triết đấm mạnh vào tường, để lại một vết nứt lớn trong phòng tổng thống mà chỉ có thể sửa chữa bằng cách thay thế toàn bộ bức tường.
Sau khi trút hết cơn giận, hắn đưa ra lời cảnh báo: "Đây là lời cảnh báo cuối cùng của cô. Nếu cô dám làm chuyện này với tôi một lần nữa, tôi sẽ thiêu sống cô!" trước khi túm lấy áo của hắn mặc vào khi ra khỏi phòng nhưng ngay sau đó hắn đã dừng bước khi nghe Triệu Hoàng Mỵ nói:
"Đã quá muộn rồi. Anh ấy đã biết," với giọng run run, "Anh ấy sẽ không chấp nhận anh sau chuyện này đâu. "
Khước Nhiên Triết không còn ở lại nữa, những ngón tay của hắn cắm sâu vào lòng bàn tay, nắm chặt lại.
Hắn phải giải thích mọi chuyện với omega của mình trước khi Triệu Hiệp Thư bị đầu độc bởi những lời nói dối của người khác.
Đánh giá từ cơ thể của hắn, hắn biết không có chuyện gì xảy ra giữa hắn và Triệu Hoàng Mỵ nhưng liệu omega của hắn có tin hắn không?
***
Ôn Tần Khê đang thăm dò nhìn Khước Nhiên Triết hồi hộp kể lại toàn bộ thử thách, không khỏi đau lòng thay cho hắn.
Y chân thành hy vọng Triệu Hoàng Mỵ trên thực tế không như vậy, nếu không y sẽ phải lén lút thắp nến cho ông chủ của mình.
Cuộc sống của giới thượng lưu dường như đầy rẫy kịch tính máu chó, khiến y càng trân trọng cuộc sống bình lặng của mình hơn.
Y vô tình nắm lấy tay Khước Nhiên Triết, dùng ngón tay cái xoa nhẹ mu bàn tay của alpha để an ủi.
“Bài học là nước chảy qua cầu,” Ôn Tần Khê nói, ánh mắt đầy chân thành nhưng ai ngờ Khước Nhiên Triết lại lợi dụng kéo y vào lòng, cái ôm chặt của Nguyên soái quấn quanh eo Triệu Hiệp Thư như thể sợ mất y.
Triệu Hiệp Thư quá tốt với hắn.
Hắn không thể hiểu mình đã làm gì để xứng đáng nhận được tình cảm yêu thương của một omega như vậy.
"Em cho anh một inch mà anh đi cả dặm! Anh bị cái quái gì vậy?" y vừa nói vừa bị ôm chặt trong một cái ôm mạnh mẽ của Khước Nhiên Triết, kéo hắn vào trong cơ thể mình.
Trong môi trường yên tĩnh, tĩnh lặng này, từng hơi thở và nhịp tim của họ đều được phóng đại.
Ngay cả những rung động khi Ôn Tần Khê nói cũng được truyền từ ngực y sang ngực Khước Nhiên Triết qua quần áo của họ, nhịp tim của họ tăng vọt ở mức đáng báo động.
"Ngoan ngoãn đứng yên," hắn nói bằng một giọng ra lệnh khiến Ôn Tần Khê phải phục tùng hắn, cho đến khi y ngửi thấy mùi hương giống như hoa sơn chi pha chút hương thảo.
Mặc dù mờ nhạt và hầu như không được chú ý, các cơ quan thụ cảm omega của y phát điên theo bản năng đẩy Khước Nhiên Triết ra, cơn giận của y lại bùng lên.
Đó là mùi pheromone của Triệu Hoàng Mỵ còn sót lại trên cơ thể alpha của hắn.
Y cảm thấy khó chịu không thể chấp nhận Khước Nhiên Triết cho đến khi hắn trong sạch.
Ôn Tần Khê thậm chí không muốn lại gần hắn, vội vàng đứng dậy từ trên ghế quầy bar, suýt nữa ngã xuống.
Bối rối, Khước Nhiên Triết đưa tay tới đỡ y nhưng lại bị từ chối một lần nữa.
***
Ngẩn ngơ trước hành vi của chính mình, Ôn Tần Khê đẩy hắn ra xa, cảm giác như thể lãnh thổ của mình đã bị mùi omega đó vấy bẩn và y không thể ở lại đây cho đến khi nó biến mất.
"Ra khỏi đây!" y nói một cách thiếu suy nghĩ ngay lập tức hối hận vì lời nói vừa ra khỏi miệng.
Hắn chưa bao giờ cảm thấy an toàn trong mối quan hệ với Triệu Hiệp Thư và sẽ chỉ cảm thấy an toàn cho đến khi hắn để lại dấu vết của mình trên cơ thể omega và chiếm hữu hoàn toàn y.
Hắn luôn có cảm giác Triệu Hiệp Thư giống như ánh sáng phương bắc màu xanh huyền ảo biến mất trong chốc lát mà không có bất kỳ cảnh báo nào.
Nhưng hôm nay hắn sẽ không để y đi, kiếp này cũng không, kiếp sau cũng không, Triệu Hiệp Thư mãi mãi thuộc về hắn.
"Anh làm sai gì sao, nếu có gì thì em cứ nói, anh sẽ sửa hết mà. Đừng...đừng đuổi anh đi," hắn nói với giọng dỗ dành nhưng Triệu Hiệp Thư vẫn không ngừng đấu tranh với lời nói không mạch lạc của mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]