____________
Sau khi Triệu Hiệp Thư đẩy hắn ra, y mới kiềm chế được bản thân, theo sát phía sau hoàng tử như thể thay thế cái bóng của Triệu Hiệp Thư bằng vẻ mặt đau khổ.
Chỉ đến khi Triệu Hiệp Thư ngồi xuống, hắn mới phát hiện ra một nhược điểm nhỏ là không có chiếc ghế nào gần hoàng tử để hắn có thể ngồi bằng chiếc ghế tiếp theo cách đó ba thước.
Không cần suy nghĩ kỹ, hắn ồn ào nắm lấy chiếc ghế còn lại và kéo nó qua, không có khoảng cách rõ ràng nào giữa họ thực tế đang dán mình vào Triệu Hiệp Thư chứ không phải loại keo dính mà là loại keo công nghiệp nặng.
Họ ngồi gần nhau đến mức bạn tưởng họ là cặp song sinh dính liền.
Ôn Tần Khê thực sự có thể cảm giác được gò má của mình nóng lên vì ôm ấp.
Y có thể cảm nhận được có điều gì đó không ổn với Khước Nhiên Triết, nhưng y không thể chỉ ra được nhưng y chỉ có thể nghĩ ra một từ duy nhất là 'đeo bám'.
Cuối cùng y cũng cứng rắn hơn, dũng cảm đối mặt với Khước Nhiên Triết trong khi kiểm tra xem hắn có bị thiếu bộ phận hay vết thương nào không và đúng như dự đoán, hắn đã làm được.
Vị Nguyên soái bị nứt môi, một vết cắt sâu trên lông mày trái, những vết bầm tím trên cánh tay mà người ta có thể cho là do hắn bị rơi từ trên trời xuống nhưng đó chưa phải là tất cả.
Khước Nhiên Triết thích thú nhìn omega mặt đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2991020/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.