____________
Dòng suy nghĩ của Ôn Tần Khê rất nhanh bị cắt đứt khi y nghe thấy tiếng dép lê nặng nề từ trong phòng ngủ truyền đến.
Khước Tạ Lăng nhanh chóng bước ra khỏi phòng ngủ, ngượng ngùng dụi mắt, nhưng khi ngửi thấy mùi thịt lợn và tinh bột trộn lẫn vào nhau, cậu chạy tới, tò mò đứng nhón chân nhìn chằm chằm vào bát.
"Chào buổi sáng, Tử ca," cậu bé cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nói nhưng Ôn Tần Khê đã có thể thấy cậu đang chảy nước miếng.
Không thể cưỡng lại cảnh tượng dễ thương như vậy, Ôn Tần Khê nhếch môi cười.
"Đi đánh răng đi." Ôn Tần Khê nói, giả vờ như không nhìn thấy bàn tay lén lút kia đang muốn chộp lấy cái bát.
"Ôi trời, sao chú biết cháu chưa đánh?" Khước Tạ Lăng phàn nàn liếm khóe môi còn sót lại nước dãi khô khốc.
Ôn Tần Khê không có phản ứng, chỉ dùng ánh mắt "Cháu dám thách thức chú à" nhìn cậu, khiến tiểu tử vội vàng chạy vào phòng tắm.
"Và đừng chỉ cho kem đánh răng vào miệng rồi rửa sạch vì chú có thể biết!" y hét vào mặt thằng nhóc đang làm điều tương tự trong phòng tắm.
Cậu bé đang bận bôi kem đánh răng lên lưỡi, định dùng nước để rửa sạch ngay, nhưng Ôn Tần Khê cũng không phải người mới chơi trò này.
Anh trai của y đã từng làm điều đó khi họ còn nhỏ.
Khước Tạ Lăng chỉ được phép ngồi xuống ăn sau khi Ôn Tần Khê bắt y rửa mặt và chải tóc.
Lúc này Ôn Tần Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2990946/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.