Sau khi làm ra thứ gì đó giống như ca cao nóng đầy bùn, Triệu Hoàng Mỵ bỏ cuộc và chộp lấy bình cà phê đổ thứ chứa vào cốc.
Không suy nghĩ nhiều, ả bước tới chỗ Khước Nhiên Triết, lúc này đang ngồi một mình.
Ả vui mừng đặt chiếc cốc trước mặt Khước Nhiên Triết và nói: "Em làm cái này cho anh."
Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào ả với đôi mắt có thể khiến những kẻ săn mồi phải chạy trốn khỏi khu rừng trong nỗi kinh hoàng.
Hắn không muốn uống cà phê từ ả mà từ người khác nhưng người đó dường như không nhận ra hắn đang tức giận.
Nghĩ đến đó, hắn càng tức giận hơn và nói: “Không muốn” với giọng điệu thờ ơ.
"A," Triệu Hoàng Mỵ đáp lại với giọng điệu vô cùng ngoan ngoãn.
Ả đã quyết định sử dụng một cách tiếp cận khác với Khước Nhiên Triết, bao gồm cả việc tỏ ra hợp lý nên ả ngoan ngoãn bước đi nhưng ngồi xa hơn vài bước để quan sát hắn.
Khước Nhiên Triết đã cố gắng hết sức để đợi Phượng Tử làm lành với mình nhưng mười phút ở Phượng Tử vẫn chưa xuất hiện.
Hắn có thể nghe thấy y nói chuyện nhưng vì quay lưng về phía họ nên hắn không nhìn thấy người đàn ông đó đang làm gì.
Ngay lúc hắn đang định viết một tin nhắn khác để phàn nàn thì một chiếc cốc đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
"Đây." Ôn Tần Khê nói đưa cốc cà phê nóng tới. "Đừng giận."
Với những lời này, trái tim lạnh lùng của Khước Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2990882/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.