Từ cuộc trò chuyện này, Mạch Châu gần như không mở mắt được đã suy luận được một điều.
Khước Nhiên Triết chắc chắn là một người bạn trai bị đánh đòn.
Hắn yêu baba của con mình một cách vô vọng.
"Vậy tại sao cậu lại lãng phí thời gian ở đây? Triết ca đi, đi đón người đàn ông của cậu đi," Mạch Châu say rượu nhẹ nhàng tát vào mặt Khước Nhiên Triết như một con chó con cố ý khiêu khích một con hổ.
Khước Nhiên Triết tối sầm mặt khen bạn mình trơ tráo đến ngu ngốc.
Điều đã cứu Mạch Châu đêm đó là vì anh đã cho Khước Nhiên Triết mượn một chiếc tai nếu không Mạch Châu sẽ tỉnh dậy và bị trói vào cột trong sân bóng.
Và đúng vậy, Khước Nhiên Triết đã từng làm điều đó trước đây khi Mạch Châu dám nhúng ngón tay vào thức ăn của mình.
“Cậu nói đúng.” Khước Nhiên Triết đứng dậy định rời đi, nhưng khi hắn vừa nắm tay nắm cửa mở cửa đi ra khỏi phòng riêng, trong phòng liền vang lên một tiếng động lớn.
Mạch Châu cố đứng dậy nhưng lại ngã sấp mặt xuống như khúc gỗ.
Rên rỉ đau đớn Mạch Châu nhấc một ngón tay lên với khuôn mặt vẫn đang hôn sàn nói: "Tôi nghĩ, tôi nghĩ tôi say rồi."
Khước Nhiên Triết cố nén cảm giác buồn cười và bế anh ra khỏi phòng về phía khách sạn.
Hắn thực sự không có tâm trạng chăm sóc Mạch Châu say xỉn vì bản thân hắn cũng đang say.
Hắn định đưa Mạch Châu đi cùng với bất kỳ cấp dưới nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2990870/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.