Khi Triệu Hoàng Mỵ bước tới tán tỉnh Nguyên soái, Ôn Tần Khê không nhìn cũng không muốn nhìn, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào khoảng không.
Sau đó, khi Khước Nhiên Triết cố gắng nắm lấy tay y, y đã vô thức từ chối hắn bằng cách đặt tay lên đùi mình, từ chối nhìn Nguyên soái dù chỉ một giây.
Khước Nhiên Triết cảm thấy bụng mình như thắt lại khi bị từ chối theo cách này, khiến hắn lo lắng hơn, những ngón tay đau đớn thọc vào lòng bàn tay hắn đến mức các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
“Chúng ta đang đợi hoàng đế nhưng chúng ta có thể bắt đầu thảo luận về con đường tiếp theo,” Hoàng hậu Vô Chi Thụ kiêu hãnh nói trong khi ra hiệu cho người hầu lấy đi chai rượu prosecco bị Triệu Hiệp Thư làm hỏng nhưng Ôn Tần Khê đã ngăn cô ta lấy chai trước khi uống thêm ba ngụm nữa.
“Tôi sẽ đảm bảo trừ khoản tiền đó vào tiền trợ cấp hàng tháng của bà,” Ôn Tần Khê nói sau khi đặt cái chai trở lại bàn cà phê, cái nhìn chết chóc của y dán chặt vào Hoàng hậu Vô Chi Thụ.
Bị nhìn theo cách đó khiến bà ớn lạnh sống lưng với cảm giác nguy hiểm tràn ngập quen thuộc đến không ngờ.
Nhiều năm trước bà cũng từng có cảm giác tương tự khi đối đầu với Cố Hiệp Niệm, mẹ của Triệu Hiệp Thư, bây giờ cô đang đối đầu với con trai của người phụ nữ đó.
Khước Nhiên Triết dán mắt vào Triệu Hiệp Thư, người vẫn lạnh lùng và thờ ơ với hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuu-ba-dao-tong-tai/2990811/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.