Chương trước
Chương sau
Lâm Dịch chợt xoay người, khí tức trong nháy mắt đã tập trung vào một chỗ, căn bản không kịp nhìn rõ thân ảnh đối phương có xuất hiện hay không, lại lần nữa điên cuồng gào thét một tiếng, năng lượng cuồng mãnh ẩn chứa Thiên đạo lực lượng lại lần nữa bộc phát ra dưới hình dạng hổ ảnh!
Thiên địa tại lúc Lâm Dịch vận chuyển đã tối hẳn lại, một vòng xoáy màu đen thật lớn xuất hiện ở trên đỉnh đầu hai người. Nhưng mà đối phương cũng không thi triển Thiên đạo, bởi vậy chỉ có vòng xoáy màu đen, nhưng không có điện xà màu tím.
- Hổ Thần Chiến Văn quả nhiên thần kỳ, dùng thực lực của bản thân ngươi, chỉ sợ không đủ để đánh ra quyền thế kinh người như vậy.
Thanh âm nam nhân vẫn ung dung vang lên giữa hư không, sự nhẹ nhõm tự tại ẩn chứa trong đó phảng phất như đối phương căn bản là không phải đang cùng người đọ sức sinh tử, mà là giống như đang cùng bạn bè uống trà nói chuyện phiếm.
- Ngươi không thể nào là cường giả Ngưng Thần kỳ.
Hai lần công kích không có kết quả, Lâm Dịch ngừng công kích, nhưng mà một đôi mắt lại lóe ra hàn quang:
- Thần cấp!
Thần cấp! Tồn tại bao trùm trên chúng sinh của Thiên giới! Là mục tiêu cuối cùng của tất cả người Thiên giới!
Thân ảnh nam nhân xuất hiện tại một chỗ cũng không cách Lâm Dịch quá xa, hắn vẫn là một khuôn mặt mỉm cười kia, vòng xoáy màu đen cực lớn trên không trung không cách nào làm hắn lay chuyển, càng lộ ra vẻ sâu không lường được.
- Ah, không hổ là người mà Hổ Thần đại nhân chọn trúng, nhãn lực không tệ.
Nam nhân nhẹ nhàng cười, hai tay chắp ở sau lưng, con mắt híp lại nhìn xem Lâm Dịch. Mặc dù không có thả ra khí thế đặc biệt gì, chỉ là tùy ý đứng như vậy, lại làm cho người ta cảm giác thấy hắn như hòa làm một với thiên nhiên xung quanh.
Thiên đạo!
Loại áp lực vô thanh vô tức khiến người đến hô hấp cũng trở nên trầm trọng này, tựa như so với núi cao ép xuống, hoặc như cuồng phong bạo vũ, càng làm cho lòng người lo sợ.
- Đây là khí thế của Thần cấp cường giả sao, là Thiên đạo chân chính sao?
Trong mắt Lâm Dịch bùng lên tinh quang...trong mắt hắn, toàn bộ Thiên đạo đã bị đối phương nắm hoàn toàn trong tay!
Quyết đấu giữa các cường giả Ngưng Thần kỳ, đó là Thiên đạo và Thiên đạo quyết đấu. Mặc dù đã đến trình độ Ngưng Thần kỳ nhưng vẫn không cách nào có thể đem tất cả Thiên đạo bên mình hoàn toàn khống chế trong tay.
Thiên đạo thay đổi thất thường, vô biên vô hạn, làm sao mà sức người có thể khống chế được?
Nhưng mà, vị Thần cấp trước mắt này, lại dễ dàng làm được điều này, Lâm Dịch thậm chí cảm giác thấy Thiên đạo của mình, tại thời khắc này gần như là bể tan tành vậy!
- Hừ!
Nhưng mà, Lâm Dịch tựa hồ đột nhiên ý thức được cái gì, chỉ thấy thân thể hắn đột nhiên rung chuyển mãnh liệt, thần thức được phóng đại mấy trăm lần nhờ Thú Văn bổn nguyên đột nhiên run rẩy kịch liệt!
Khẽ hừ một tiếng, hào quang màu đỏ trên người bỗng nhiên đại thịnh! Lờ mờ nghe được những tiếng 'rắc, rắc' rất nhỏ trong đó!
Trong mắt của nam nhân lập tức lộ ra một tia ngoài ý muốn, bất quá lập tức lại lộ ra nụ cười:
- Ta vốn định cầm giữ Thiên đạo của ngươi, cho ngươi ngoan ngoãn cùng ta trở về, bất quá xem ra, tựa hồ như ngươi không đồng ý.
Trong lòng Lâm Dịch xuất hiện một tia kinh sợ...đây là thực lực chân chính của cường giả Thần cấp sao? Không có chút khí tức nào, không lộ ra chút thanh sắc, chẳng qua chỉ là tùy ý đứng đó, thi triển một chút Thiên đạo, đủ để làm cho một cường giả Ngưng Thần kỳ đỉnh phong như hắn trong khoảnh khắc thiếu chút nữa đã bị phong ấn lại?
Quả nhiên, có được Thần cách mới là tiêu chí quan dấu hiệu quan trọng nhất để Thiên đạo chính thức thành hình...Có được thần cách, có nghĩa là Thiên đạo đã vô hạn tiếp tiếp cận viên mãn. Mà có được chung cực Thần cách cùng loại với Thanh Long, Bạch Hổ, càng là đủ để khống chế một tổ Thiên đạo!
Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ! Năm loại Thiên đạo, tương ứng với năng Thần Chủ chủ trì! Có được bất cứ một tổ Thiên đạo nào trong đó, đều có thể có được năng lượng đỉnh phong nhất trên cái thế giới này!
Mà Lâm Dịch bây giờ, cùng Thiên đạo chính thức do Thần cấp sử dụng, căn bản là không đáng giá nhắc tới!
Lâm Dịch cẩn thận nhìn xem nam nhân:
- Đại nhân ra tay đối phó ta, chẳng lẽ không sợ người trên Thiên giới chế nhạo sao?
- Chế nhạo?
Nam nhân lắc đầu cười:
- Quá ngây thơ, ngươi cho rằng ta là mấy tên gia hỏa ngây thơ bên Đông Nam Thiên sao? Ha ha, cái gọi là thanh danh, căn bản chỉ là hư vô mà thôi. Ta hỏi ngươi, nếu như hiện tại có một nhất giai chiến sĩ khoa chân múa tay trước mắt ngươi, ngươi giết hắn, hay là thả hắn đi?
Nhất giai chiến sĩ, khoa tay múa chân trước mặt mình?...Lâm Dịch tuy không muốn nói, nhưng nếu như tâm tình lúc đó không được tốt thì...rất có thể mình sẽ một tát đập chết hắn.
- Thần cấp không quá quản chuyện trên Thiên giới, đó chỉ là bởi vì không rảnh đi quản, hoặc là nói không có hứng thú mà thôi. Nhưng nếu trong lòng quả thật không được vui thì, một tát đập chết là được rồi. Cái gì thanh danh? Nếu như những chuyện ngoài thân này còn có thể dao động được Thần ý chí, vị Thần này không làm cũng thế, có làm, cũng chỉ là một uất ức Thần mà thôi.
Nam nhân cười ha ha nói, nhưng mà trong lòng Lâm Dịch lại xiết chặt lại...không tệ, người có thể tu luyện thành Thần, không người nào là không trải qua vô số trắc trở, cuối cùng mới có thể thành công. Mặc dù trong chuyện này cũng có những người có vận may nghịch thiên, được người đề bạt...nhưng bất kể nói như thế nào, đó cũng là tồn tại cao nhất trên Thiên giới! Tâm chí của bọn họ kiên định, cường giả bình thường sao có thể biết được? Cái gọi là bảo vệ thanh danh, đó cũng chỉ là ở trong một hạn độ nhất định mà thôi...Vượt qua giới hạn này, chỉ sợ dù là gì thì những người này cũng sẽ làm a?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, thần sắc dần dần bình ổn lại...hắn đã từng cùng với hai đại Thần cấp giằng co với nhau, cũng không phải là không có kinh nghiệm đối phó Thần cấp. Tuy rất rõ ràng là hai đại Thần cấp này đều không sử dụng toàn lực, nhưng đối mặt nam nhân này, tuy hắn rất cẩn trọng, nhưng thật cũng không sợ hắn.
Cùng lắm thì, trực tiếp trốn vào Hổ Thần cư...thứ này là thần khí do Bạch Hổ đại nhân tự mình luyện chế, cho dù là Thần cấp thì e là cũng không làm gì được?
- Đại nhân cũng không cần phải vòng vo nữa, Duẫn Đinh đúng là do ta giết, nhưng ta không cho rằng bằng vào một cường giả Ngưng Thần kỳ như hắn, có thể dẫn động một cường giả Thần cấp không quản ngàn vạn dặm, chạy đến Huyền Đông Thiên này truy sát ta. Đại nhân, đến cùng là người muốn cái gì?
Lâm Dịch ngược lại rất là rõ ràng, một Ngưng Thần kỳ cường giả đối với một Thần cấp cường giả mà nói, không đáng kể chút nào. Đối phương không có khả năng vì báo thù cho một Ngưng Thần kỳ cường giả mà chạy ngàn vạn dặm tới tìm mình...Phải biết rằng, tình huống trước mắt của Huyền Đông Thiên và Đông Nam Thiên là rõ như ban ngày.
Như vậy thì mục đích của đối phương là gì đây?
Lâm Dịch hỏi thăm không có vượt qua dự liệu của nam nhân, hắn nhẹ nhàng cười nói:
- Mục tiêu của ta? Ha ha, ngươi theo ta trở về liền biết.
- Thật xin lỗi.
Lâm Dịch biểu lộ lạnh lùng:
- Ta ở đây còn có chút chuyện cần xử lý, chỉ sợ không thể đi cùng với đại nhân.
- Hả?
Nam nhân có chút nhướng mày cười nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có tư cách cự tuyệt sao?
Lâm Dịch biểu lộ vẫn tỉnh táo như cũ:
- Ta thừa nhận ta không phải là đối thủ của đại nhân, nhưng nếu đại nhân muốn giết hoặc là bắt ta, chỉ sợ vẫn là có chút khó khăn...
Khóe miệng đối phương nở một nụ cười mà không phải cười, nói:
- Đây là điều mà ngươi dựa vào sao? Hổ Thần cư...
Lâm Dịch vừa nhìn biểu lộ của nam nhân, lập tức thầm nghĩ không tốt! Tâm thần hơi dao động một chút, liên lạc với cửa ra vào của Hổ Thần cư...nhưng mà, không gian chung quanh phảng phất như hoàn toàn cô đọng lại. Năng lượng không gian, rõ ràng lại không cách nào sử dụng ở địa phương này!
Lâm Dịch cả kinh, biểu lộ không dám tin nhìn về phía đối phương.
Mặc dù là dùng Thiên đạo, cũng không thể nào hoàn toàn cô đọng không gian năng lượng được. Thời gian, không gian đây là hai đại lực lượng, là pháp tắc cao nhất trên thế gian! Thế gian chỉ nghe nói có năm đại chủ thần Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, nhưng có khi nào nghe nói có qua chủ thần Thời gian và chủ thần Không gian?
Bởi vì hai loại lực lượng này chính là thứ tạo thành thế giới này, là lực lượng trụ cột nhất! Chúng là pháp tắc lực lượng chân chính, không cách nào ngăn cản! Không có bất kỳ một loại năng lượng nào, có thể chân chính không chế được thời gian và không gian!
Cái gọi là không gian chuyển di, cũng chỉ là một loại vận dụng không gian năng lượng, xa xa chưa nói tới khống chế!
Nhưng mà hôm nay, không gian lực lượng này, rõ ràng lại mất đi hiệu lực? Sau một hồi cả kinh, Lâm Dịch mới bỗng nhiên phát hiện...thì ra không phải là khống chế, mà là đối phương dùng Thiên đạo, sanh sanh đem không gian chung quanh mình bao lại. Sau đó dùng thần thức cường đại của mình, đem tất cả không gian chung quanh đều phân cắt ra chung quanh.
Nói một cách khác...nếu như nói không gian hằng ngày quanh Lâm Dịch, là do vô số không gian tổ hợp thành, thì Lâm Dịch hiện tại chính là bị vây lại trong một không gian. Mặc dù là tiểu thứ nguyên không, căn bản cũng không cách nào công phá bức tường ngăn cách do Thần cấp cường giả tạo ra!
- Tính sai rồi! Sớm biết đối phương là Thần cấp cường giả của Huyền Đông Thiên, hắn đến tất nhiên sẽ khiến Thần cấp Đông Nam Thiên chú ý, hắn còn chậm rãi nói chuyện với mình như vậy, tất nhiên là có mưu đồ!
Lâm Dịch trong lòng thầm mắng chính mình. Nhãn lực của hắn cũng không thấp, tuy cường giả Thần cấp rất lợi hại, nhưng tuyệt đối là không cách nào làm được việc tạo một không gian lao lung chung quanh mà không kinh động đến một cường giả Ngưng Thần kỳ đỉnh cao như mình. Giờ đến đường lùi duy nhất cũng bị chặt đứt rồi.
Từ chỗ này có thể nhìn thấy được việc thiếu kinh nghiệm của Lâm Dịch, nếu như đổi lại là một người thường xuyên xuất nhập sinh tử, kinh nghiệm phong phú, nhất định sẽ nghĩ đến cử động không bình thường của đối phương.
Từ sau khi thực lực được đề cao, sự nhạy bén đối với nguy hiểm của Lâm Dịch cũng kém hơn rất nhiều.
- Đại nhân quả nhiên là cao minh, Lâm Dịch bội phục...
Nếu như đã trúng chiêu, Lâm Dịch cũng bất cứ giá nào rồi. Sau khi hít sâu một hơi, nhìn đối phương, khôi phục bình tĩnh.
Trong mắt của nam nhân lại lần nữa xuất hiện một tia ngoài ý muốn, lập tức cười nói:
- Ngươi không đầu hàng?
Lâm Dịch đột nhiên cười cười, ngạc nhiên nói:
- Tại sao ta phải đầu hàng?
- Dưới loại tình huống này ngươi còn chỗ để phản kháng sao? Lúc trước ta còn cho rằng ngươi là một nhân vật, hiện tại nhưng lại không thể không thu hồi cách nhìn này lại. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nam nhân tiếc hận nói.
- Đại nhân cho rằng nhất định sẽ thắng ta sao? Nhưng ta lại không cho rằng như vậy.
Trong mắt Lâm Dịch đột nhiên lóe lên hào quang, lạnh nhạt cười nói:
- Đại nhân dùng ngôn ngữ hấp dẫn lực chú ý của ta, trong lúc bất tri bất giác cấu thành một cái không gian lao lung khiến ta không cách nào sử dụng Hổ Thần cư. Dùng thực lực toàn thịnh của đại nhân, nhìn qua quả thực là như bắt rùa trong hũ. Chẳng qua là...
Ánh mắt Lâm Dịch lóe lên tinh quang:
- Chẳng qua là đại nhân muốn duy trì không gian lao lung này sợ cũng không phải là việc dễ dàng? Dù sao cũng không phải là phá hư mà là kiến thiết. Nếu như ta đoán không sai, lao lung của đại nhân hẳn là dùng một loại Thiên đạo đặc biệt hình thành. Thiên đạo của đại nhân chỉ cần nhô cao hơn một chút hay thấp hơn một chút đều có thể ảnh hưởng đến lao lung này, thậm chí làm không tốt còn có thể tự gây hại cho mình a?
- Dưới tình hình này, đại nhân căn bản là không thể sử dụng Thiên đạo. Mà năng lượng nha...Ta có được Hổ Thần Chiến Văn, năng lượng cũng không nhất định sẽ kém đại nhân bao nhiêu...Mà đại nhân chỉ cần sử dụng Thiên đạo, ta liền trốn vào trong Hổ Thần cư...Đại nhân, người xem thế có được không?
Lâm Dịch nói một câu, nụ cười trên mặt nam nhân liền tiêu tán một phần. Khi hắn hoàn toàn nói xong, sắc mặt nam nhân đã hoàn toàn tối sầm lại, đây là lần thứ nhất hắn tức giận đến tím mặt.
Nhìn ánh mắt không chút nào sợ hãi của Lâm Dịch, thật lâu về sau mới lạnh nhạt nói:
- Ngươi đây là đang khiêu khích với uy nghiêm của Thần cấp, là tự mình muốn chết.
Ánh mắt Lâm Dịch nhìn thẳng vào đối phương:
- Đúng là vậy sao? Đại nhân có thời gian tức giận chuyện ta khiêu chiến quyền uy của người, chẳng bằng suy nghĩ làm thế nào có thể thu thập trong thời gian ngắn...Nơi đây cũng không phải là Huyền Đông Thiên của ngươi. Đông Nam Thiên này, còn chưa tới phiên ngươi giương oai.
- Giương oai!.
..Một từ như vậy lại bị một cường giả Ngưng Thần kỳ dùng trên người một Thần cấp, lực sát thương có thể nghĩ ra được. Sắc mặt nam nhân trong nháy mắt biến thành màu đen, thật lâu về sau, thanh âm nghiến răng mới truyền ta từ trong miệng hắn.
- Sáu vạn năm nay, chưa có ai có thể làm ta tức giận như thế. Vốn ta định mang ngươi trở về, bất quá hiện tại ta thay đổi chủ ý...Hổ Thần Chiến Văn? Hừ, hôm nay để ta tự tay giải quyết hết thảy?
Thần cấp tức giận, uy thế như trời!
Lâm Dịch cảm giác được rõ ràng. Trong nháy mắt này, khí thế của đối phương đã cuồn cuộn đè xuống mình, ở trong mắt của mình, thân thể của đối phương phảng phất như trở nên cao lớn, một cổ khí tức uy nghiêm tràn ngập uy nghiêm, mạnh mẽ áp thẳng về phía mình!
Thân thể Lâm Dịch chấn động mạnh, hai sắc đỏ lam lập tức từ trong thân thể hắn tóe ra, tinh thần lực lập tức hoàn toàn tập trung lại, chống cự lại áp lực cường đại từ đối phương. Thoạt nhìn, giống như một mãnh hổ chiến thần đi ra từ viễn cổ, uy danh kinh người!
- Quả nhiên lợi hại, tuy không sử dụng Thiên đạo, nhưng uy áp của cường giả Thiên đạo vẫn làm cho ta cảm thấy áp lực cực lớn!
Lâm Dịch trong lòng âm thầm sợ hãi thán phục, bất quá trên mặt không biểu hiện ra chút thanh sắc nào...Đối chiến với Cường giả Thần cấp, mặc dù là đối phương không cách nào vận dụng Thiên đạo, nhưng Lâm Dịch cũng không dám khinh thường chút nào, khinh thường chỉ có một kết cục, đó chính là bị giết chết trong nháy mắt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.