Chương trước
Chương sau
- Lang Sa sao?
Thủy Linh Lung và Thư Mộng đang đùa giỡn khuôn mặt đều hiện lên vẻ ngạc nhiên nói:
- Phỉ nhi muội muội làm sao mà biết được? Lẽ nào tên đại hoa tâm kia lại nói cho muội nghe sao?
Lâm Phỉ lắc đầu nói:
- Không phải là nói tới, mà là Lang Sa vốn từng theo bọn muội tới Bạch Đế đại lục.
- Sa cũng trở về?
Thủy Linh Lung và Thư Mộng đều lộ ra biểu tình kinh ngạc:
- Ta nhớ nàng mới đi lên Thiên Giới không bao lâu a? Vì sao đã lại trở về rồi.
Thấy hai người dường như còn chưa biết chuyên này, Lâm Phỉ biết Lâm Dịch còn chưa nói qua chuyện này cho hai người. Từ chuyện Lang Sa giúp đỡ Lâm Dịch, phía sau khẳng định cũng muốn vào cửa này. Nghĩ tới đây, Lâm Phỉ liền nói, Lang Sa ở Thiên Giới bị bức hôn, bản thân nàng và Lâm Dịch vừa mới chạy tới Bách Nguyên Tông, lại cứu nàng. Lúc đó nàng vô cùng thẳng thắn nói cho hai người, Lang Sa đối với Lâm Dịch có tình ý.
Thủy Linh Lung và Thư Mộng đều ngây dại ra một lúc lâu sau mới phục hồi tinh thần, nhìn nhau cười khổ.
Thư Mộng bất đắc dĩ cười khổ nói:
- Hiện tại thì tốt rồi...Đã đủ một bàn mạt chược. Tên đại hoa tâm này, ngay cả Lang Sa tỷ tỷ cũng không buông tha.
Thủy Linh Lung lộ ra biểu tình bất đắc dĩ.
Mà ba nữ nhân ở trong phòng trò chuyện vô cùng vui vẻ, mà Lâm Dịch ở bên ngoài lại vô cùng phiền não. Đi tới đi lui, muốn xông vào, cuối cùng lại không dám.
Hắn rất muốn xông vào, thế nhưng bên trong lại có một cường giả Thần cấp, thần thức của hắn vừa mới tới cửa liền bị bắn trở về, hắn chỉ biết, khẳng định là Phỉ nhi đã động thủ.
Hiện tại hắn giống như con kiến bò trên chảo nóng, đứng cũng không được, ngồi cũng không xong. Ban đầu thì còn nhịn được một chút, càng về sau càng thấy sốt ruột.
Cũng không biết đợi được bao lâu, cửa phòng liền mở ra.
Lâm Dịch vội vã chạy tới trước cửa phòng. Lúc này người hắn nhìn thấy đầu tiên là Thủy Linh Lung.
- Linh Lung.
Lâm Dịch xấu hổ mở miệng.
Thủy Linh Lung trắng mắt nhìn hắn, cuối cùng bất đắc dĩ nói:
- Vào đi.
Lâm Dịch nhìn sắc mặt, khi thấy khuôn mặt của Thủy Linh Lung hiện lên vẻ bất đắc dĩ, sắc mặt nhất thời vui mừng. Vội vã cười hắc hắc, tiến vào trong phòng.
Trong phòng, Thư Mộng lúc này đã khôi phục dáng vẻ lạnh lùng, Lâm Phỉ đứng ở bên cạnh, cúi đầu, cũng không nhìn thấy biểu tình gì trên khuôn mặt của nàng.
Vốn tưởng rằng tất cả đều đã định, có chút thấp thỏm nhìn lên Thư Mộng.
- Mộng nhi?
Thư Mộng ngẩng đầu lên, có chút thấp thỏm nhìn Lâm DỊch. Một lát sau mới bất đắc dĩ, hừ lạnh nói:
- Hừ, rốt cuộc tiện nghi cho tên đại hoa tâm chàng rồi.
Lâm Dịch ngẩn người ra, tức thì kinh hỉ nhìn Thư Mộng nói:
- Mộng nhi, nàng...
Thư Mộng trợn mắt, thế nhưng vẫn tươi cười nói:
- Tốt nhất chàng nên thành thật cho ta. Rốt cuộc ở bên ngoài chàng còn bao nhiêu nữ nhân? Hiện tại mau mau nói ra. Chúng ta cũng có thể cho qua. Nhưng hôm nay không nói, nếu như sau này còn muốn tiến vào cửa thì...Hừ. Không có dễ dàng như vậy đâu.
Lâm Dịch liên tục nói rằng:
- Không có. Không có.
Thư Mộng đã sớm biết chuyện, nghe vậy không khỏi trợn mắt nhìn hắn, nói:
- Thành thật một chút, đừng tưởng rằng lần sau có thể quá quan dễ dàng như vậy.
Lâm Dịch ngạc nhiên, lại thoáng nhìn qua Lâm Phỉ. Thấy đối phương cúi đầu, căn bản không thấy biểu tình của nàng. Hắn do dự một chút, rồi ngượng ngùng cười nói:
- Kỳ thực, còn có một, rất cũng có thể sẽ nhập môn.
Thư Mộng tức thì giận dữ hừ một tiếng:
- Là lang Sa tỷ tỷ phải không?
Lâm Dịch cười khổ, quả nhiên Lâm Phỉ đã nói cho các nàng biết. Thảo nào nàng lại hỏi như vậy. Hắn bất đắc dĩ gật đầu, nói:
- Chuyện này chỉ sợ ra Phỉ nhi nói cho các nàng a? Mặc kệ nói như thế nào, Lang Sa có thể vì ta mà lựa chọn cái chết. Cho dù như thế nào, ta cũng không thể phụ một mảnh tình cảm của nàng. Xin lỗi nàng, Mộng nhi.
Nụ cười của Thư Mộng hiện tại lại có chút khổ sở, cuối cùng cùng bất đắc dĩ lắc đầu nói:
- Quên đi, cũng may Lang Sa tỷ tỷ cũng không tính là ngoại nhân. Năm đó sau khi chàng rời khỏi, Lang Sa tỷ tỷ chạy đông chạy tây tìm chàng. Cuối cùng chúng ta phải can thiệp. Không nghĩ tới. Ài, Lang Sa tỷ tỷ không ngờ lại vì chàng có thể dứt khoát lựa chọn tự sát. Phần tình nghĩa này, chàng thực sự không thể phụ tỷ ấy. Nhất định phải đối tốt với tỷ ấy.
Lâm Dịch nhìn dáng vẻ khổ sở của Thư Mộng, trong lòng lại nổi lên sự áy náy. Thành thật mà nói, nữ nhân ban đầu Lâm Dịch yêu chính là Thư Mộng. Ban đầu chính là thanh mai trúc mã, chính là thế giới của riêng hai người. Hiện tại lại biến thành năm người, cũng khó trách trong lòng nàng cảm thấy đau khổ.
- Mộng nhi, xin lỗi nàng.
Lâm Dịch lại mở miệng, nhẹ nhàng nói.
Thư Mộng thấy sự áy náy và nhu tình trong ánh mắt của Lâm Dịch, sự ủy khuất trong lòng nhất thời lắng xuống, vội vã quay đầu đi, hít sâu một hơi rồi mở miệng cười nói:
- Được rồi, chuyện này cứ quyết định như vậy đi. Phỉ nhi muội muội hiện tại chính là người một nhà rồi. Hơn nữa cũng không thể để muội ý không minh bạch đi theo chàng mà không có danh phận, Chí ít cũng phải cử hành một hôn lễ long trọng mới được.
Thân thể Lâm Phỉ khẽ run lên, cảm kích nhìn về phía Thư Mộng. Dù cho Lâm Phỉ can tâm tình nguyện đi theo bên người Lâm Dịch, nhưng nếu như có thể chính thức thành hôn, gia nhập vào gia đình này, vậy tự nhiên là rất tốt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Sợ rằng, mỗi nữ nhân đều mơ rằng bản thân mình một lần được làm một tân nương hạnh phúc trong ngày cưới a?
- n, dù sao đi nữa cũng còn một đoạn thời gian nữa mới đi Thiên Giới, không bằng mười lăm ngày nữa cử hành đi a. Khi đó vừa vặn cũng chính là Khánh điển, đến lúc đó phải cử hành một hôn lễ long trọng mới được.
Thư Mộng cũng không biết chuyện Lâm Dịch phải lập tức rời khỏi Bạch Đế đại lục, vì vậy mới mở miệng nói.
Nhưng mà Lâm Phỉ và Lâm Dịch lại run lên, Lâm Dịch lại càng áy náy nhìn về phía Lâm Phỉ. Lâm Phỉ mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu, biểu hiện cho hắn thấy mình cũng không để ý tới chuyện đó. Lâm Dịch lúc này mới lại nhìn nàng một cái nữa rồi quay đầu về phía Thư Mộng thở dài:
- Hôn lễ này sợ rằng cử hành không được. Chúng ta hiện tại phải lập tức xuất phát, trở về Thiên Giới.
Thư Mộng ngạc nhiên nói:
- Lập tức phải trở về Thiên Giới? Chuyện gì đã xảy ra? Khi trước không phải chàng nói muốn ở lại Bạch Đế đại lục một tháng sao?
Thủy Linh Lung cũng mở miệng nói:
- Đây chính là do Phỉ nhi muội muội nói. còn mọi chuyện cụ thể, thì muội hỏi nàng ấy.
Thư Mộng nghi hoặc nhìn về phía Lâm Phỉ, Lâm Phỉ gật đầu, ôn nhu nói:
- Cảm ơn Mộng tỷ tỷ suy nghĩ cho Phỉ nhi, chỉ là hiện tại quả thực không phải thời gian để thành thân. Tình huống cụ thể, trong lúc phản hồi Thiên Giới muội sẽ nói cho mọi người biết.
Thư Mộng nghe có chút kinh ngạc, nghi hoặc một chút rồi gật đầu nói:
- Vậy tạm thời ủy khuất muội muội rồi. Chờ sau khi chúng ta lên Thiên Giới, bàn lại việc thành thân a.
Lâm Phỉ cười gật đầu...Quan hệ của hai người bởi vì những lời Thư Mộng nói vừa rồi, đã thân cận không ít.
- Chỉ là tuy rằng không có thời gian thành hôn, thế nhưng cũng nên đi gặp cha mẹ một chút đi a?
Thư Mộng vừa cười vừa nói, ba người còn lại tự nhiên là đáp ứng.
Lúc này ba người rời khỏi con phòng, hướng về phía phòng Lâm Cường và Vân Băng đi tới.
Khi Lâm Cường và Vân Băng nhìn thấy Lâm Phỉ cũng nghe thấy Lâm Phỉ ngượng ngùng hô lên "Cha".
- Mẹ.
Hai người đều có chút ngạc nhiên, mà ánh mắt nhìn Lâm Dịch lại có chút lạ lùng. Lúc này mới có qua vài ngày, vì sao tự nhiên lại xuất hiện một con dâu tuyệt sắc a?
Đương nhiên, nói không hài lòng là giả. Sau đó chính là một lễ thỉnh an giản đơn, Lâm Cường và Vân Băng uống ngụm trà Lâm Phỉ dâng lên, cười rất là hài lòng.
Con dâu càng nhiều, biểu thị cho việc ngày sau có thể khiến cho Lâm gia phát dương quang đại. Loại chuyện như thế này, chính là chuyện mà trưởng bối luôn luôn kỳ vọng muốn thấy.
Chỉ là khi nghe nói Lâm Phỉ không ngờ lại là từ Thiên Giới xuống, hai người đều có chút kinh ngạc. Đương nhiên, tuy rằng có chút hiếu kỳ, thế nhưng nói về vấn đề này, hai người lại không muốn hỏi nhiều.
Mà khi thấy Thư Mộng, trong mắt hai người đều hiện lên vẻ khiếp sợ. Lâm Cường ngơ ngác nói:
- Mộng nhi, thực lực của con...
Thư Mộng lúc này mới nhớ tới chuyện thực lực của mình bạo tăng, trong mắt hiện lên vẻ kinh hỉ nói:
- Kỳ thực con cũng không biết chuyện gì đã xảy ra. Sau khi bế quan, con đột nhiên cảm giác được lực lượng của mình điên cuồng đề thăng. Sau khi tỉnh lại, đã đạt được tới trình độ này.
Lâm Cường và Vân Băng đều nhìn về phía Lâm Dịch. Nhưng mà Lâm Dịch cũng mỉm cười nói:
- Đừng nhìn hài nhi, hài nhi cũng không có bản lĩnh lớn như vậy. Đều là Phỉ nhi làm đó.
Một câu nói này, Lâm Dịch nói vô cùng hời hợt, thế nhưng vào trong tay mấy người khác không khác gì tiếng sấm sét. Ngoại trừ Lâm Dịch và Thủy Linh Lung ra, ba người khác đều ngơ ngác nhìn về phía Lâm Phỉ.
Mặt Lâm Phỉ tức thì đỏ lên, vội vàng nói:
- Kỳ thực muội cũng chỉ dẫn đạo năng lượng bên trong cơ thể tỷ tỷ mà thôi. Bởi vì ở đại lục Bạch Đế không có biện pháp đề thăng cảnh giới, cho nên chờ đến khi tới Thiên Giới, muội liền tiếp tục dẫn đạo một lần nữa, tỷ tỷ hẳn sẽ đạt được tới trình độ ngũ giai chiến sĩ.
Mấy người khác đều sửng sốt, bởi vì bọn họ căn bản không biết ngũ giai chiến sĩ đến tột cùng là loại khái niệm gì.
Lâm Dịch ở một bên cười nói:
- Mọi người có nhớ tới những Tử y nhân kia không? Bọn họ lúc đó chỉ biểu hiện ra thực lực chiến sĩ tam giai đỉnh phong mà thôi. Trước mặt chiến sĩ ngũ giai, căn bản ngay cả một chút phản kháng cũng không có.
Lần này, mấy người bọn họ đều hoàn toàn dại ra. Đám tử y nhân kia thực lực cường hãn ra sao, bọn họ vô cùng rõ ràng. Thư Mộng và bọn họ đã từng giao thủ qua, cái loại cảm giác vô lực này, cho tới bây giờ vẫn còn đang quanh quẩn trong đầu nàng. Hiện tại không ngờ chính mình có thể lập tức đạt được cảnh giới lợi hại hơn bọn họ. Nhất thời, nàng không biết bản thân mình nên làm như thế nào.
- Rốt cuộc, là chuyện gì?
Lâm Cường vẫn như cũ không rõ tình huống hiện tại, ngơ ngác hỏi.
Lâm Phỉ lúc này mới nói ra "Luân hồi chu tới" cho Lâm Cường, cùng với những bí pháp, ưu khuyết điểm của nó ra.
- Sở dĩ năng lượng trong cơ thể cũng đủ cường đại, bởi vì có bí thuật, cho nên ta chỉ phóng xuất nó ra mà thôi. Nếu như Dịch ca động thủ mà nói, hắn cũng có thể dẫn đạo được.
Lâm Phỉ trả lời rất là khiêm tốn.
Thư Mộng chưa từng nghe nói qua, Lâm Cường và ba người Vân Băng cũng không nhịn được mà dại ra. Bọn họ tự nhiên cũng là lần đầu tiên nghe nói tới loại chuyện này.
Ngây người một lát, Lâm Cường đột nhiên nhớ tới tin tức mà trong lúc vô tình Lâm Phỉ nói ra. Nếu như là Dịch ca động thủ hẳn là cũng có thể dẫn đạo sao? Nói cách khác Lâm Dịch cũng không nhất định có thể chân chính dẫn đạo. Điều này chỉ là có khả năng mà thôi. Thế nhưng Lâm Phỉ lại có thể.
Lâm Cường gian nan nuốt một ngụm nước bọt. Trái tim nhảy dựng lên, hỏi:
- Phỉ nhi, hiện tại thực lực con ở Thiên Giới đã tới loại trình độ gì?
Lâm Phỉ sửng sốt một chút, không biết trả lời ra sao.
Lâm Dịch ở bên cạnh cười cười:
- Nếu nhưng lấy tu vi hiện tại của hài nhi là Hư Thần Cảnh "Ngưng Thần kỳ.
trên Thiên Giới chính là Ngụy Đỉnh phong thì trình độ của Phỉ nhi trên Thiên giới có thể nói là Thực Phong.
Lâm Dịch ngừng nói, nhìn chung quanh một lát, mới mở miệng nói:
- Thần...Phỉ nhi chính là thứ mà trong miệng mọi người thường thuật lại.
Lần này, toàn bộ căn phòng đều lâm vào yên tĩnh. Bốn người đều bị đáp án này bị làm cho kinh hãi tới ngây dại ra.
Khuôn mặt Lâm Phỉ ửng đỏ, oánh trách liếc mắt nhìn Lâm Dịch. Lâm Dịch cười cười, nếu như hắn không cấp cho mọi người hiện thực hiện giờ thì loại chuyện này vốn cũng không giấu được bao lâu. Cũng không cần phải giấu diếm. Sao không nhân tiện hiện tại nói ra. Còn tiện thể thưởng thức tư vị khi Mộng nhi và Linh Lung dại ra, khóe miệng nhỏ nhắn mở to.
Một lúc lâu sau, Thư Mộng và Thủy Linh Lung mới phục hồi tinh thần, nhìn nhau, đều thấy sự cay đắng trong mắt đối phương.
Nếu như Lâm Phỉ chỉ là một nữ tử bình thường trên Thiên Giới thì thôi. Thế nhưng vấn đề là, nàng không ngờ lại là thần?
Thần chính là sự tồn tại tôn quý ra sao? Thư Mộng và Thủy Linh Lung đều không dám tưởng tượng.
- Phỉ nhi tỷ tỷ.
Hai người đồng thời hô một tiếng, cười khổ nói:
- Ngươi dấu diếm ta thật khổ a.
Lâm Phỉ thấy hai nàng xưng hô như vậy, vội vã mở miệng nói:
- Hai vị tỷ tỷ không nên xưng hô như vậy, quả thật Phỉ nhi là Thần cấp, thế nhưng ở chỗ này, Phỉ nhi chỉ là tiểu muội mới nhập môn mà thôi. Phỉ nhi cũng không cho rằng bản thân mình là Thần cấp mà có chuyện tự đại. Nhiều nhất, cũng chỉ có vận khí so với người bình thường nhiều hơn một chút mà thôi. Muội hi vọng hai tỷ không nên theo ánh mắt như thế nhìn muội. Như hai tỷ vừa nói, chúng ta là người một nhà, không phải sao? Nếu như tương lai Dịch ca thành thần, chẳng lẽ hai tỷ cũng mang theo ánh mắt kính nể như thế này sao?
Ngữ khí của nàng vô cùng chân thành, cũng khiến cho Thủy LInh Lung và Thư Mộng sửng sốt. Một lúc lâu sau, sự kính nể trong mắt hai người dần dần biến mất, thứ còn lai chỉ là một mảnh tiếu ý. Đến lúc này, các nàng chính thức tiếp thu người con gái này.
Thử nghĩ mà xem, nếu như không phải tình cảm đối với Lâm Dịch thâm sâu khôn cùng, một cường giả Thần cấp, mới có thể có lễ ngộ như vậy đối với hai nàng. Lại còn có thể xưng hô tỷ tỷ sao?
Lâm Cường và Vân Băng từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phỉ. Mà nhìn Lâm Dịch đang cười cười bên cạnh nàng, bọn họ hiện tại có chút nhìn không thấu tên nhi tử này. Thần cấp a, chính là đỉnh phong chân chính trên Thiên Giới, không ngờ cũng bị hắn lừa tới tay.
Tuy rằng không muốn nói, thế nhưng Lâm Cường cũng không thể thừa nhận, Lâm Dịch quả thật đào hoa, đã đào hoa tới trình độ mà khiến hắn không khỏi ước ao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.