Chương trước
Chương sau
- Ngũ giai...Quả thật là...
Tiếng thán phục vang lên, đối với người bình thường ở Thiên Giới mà thoi, cường giả ngũ giai, chính là tồn tại phi thường lợi hại.
Lâm Dịch và Lâm Phỉ đương nhiên không để ý tới những nghị luận này, mà đang hăng hái đánh giá bốn phía.
Trong thành thị này người tới người đi rất đông, vô cùng náo nhiệt.
- Thời gian sau cùng chúng ta cùng đi dạo phố với nhau, chắc đã hơn một năm rồi nhỉ?
Lâm Phỉ nói nhỏ vào trong tai của Lâm Dịch, Lâm Dịch nao nao, quay đầu nhìn về phía Lâm Phỉ, chỉ thấy đôi mắt dễ thương của nàng, đang nhìn chằm chằm vào mình.
Lâm Dịch nhẹ nhàng thở dài, hơi gật gật đầu, cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Lâm Phỉ, nói ra:
- Đúng vậy a, đã hơn một năm rồi, nhưng chỉ cần tất cả mọi chuyện xong hết, ta sẽ dẫn theo các nàng đi dạo khắp Thiên giới, mà chuyện đó, chắc không bao lâu đâu.
Lâm Phỉ nghe vậy, hiện ra nụ cười, sau đó gật đầu một cái, không nói thêm cái gì nữa.
Cùng Lâm Phỉ dạo quanh phường thị này mấy vòng, trời cũng đã tối, Lâm Dịch lúc này mới nói:
- Được rồi, chúng ta đi thôi.
Lâm Phỉ nhẹ nhàng gật gật đầu, hai người bay lên trời, bay tới tòa thành treo lơ lửng trên đỉnh của phường thị này.
- Người tới dừng lại!
Cũng không tính là lẻn vào, cho nên thời điểm còn cách tòa thành này một đoạn, hai người hiển lộ thân hình của mình ra, vừa đi tới cửa tòa thành, đã nghe một âm thanh thét to truyền tới, sáu gã hộ vệ từ trong thành bay ra, ngăn ở trước người Lâm Dịch và Lâm Phỉ.
Lâm Dịch và Lâm Phỉ đều không lên tiếng, thân hinh dừng lại, đột nhiên ánh mắt nhìn mấy người vừa xuất hiện.
Tên đầu lĩnh là một cường giả ngũ giai Thiên Vị Cảnh, ánh mắt quét qua hai người, trong lòng khẽ động, với thực lực của hắn, hắn không nhìn thấy thực lực chân chính của hai người này, cho nên không dám lãnh đạm, khom người khách khí, nói:
- Không biết hai vị đại nhân đột nhiên đến thăm, có việc gì không?
Lâm Dịch vừa cười vừa nói:
- Phu thê chúng ta định mượn dùng truyền tống trận một chút, phiền ngươi đi thông báo cho thành chủ một tiếng.
Người dẫn đầu nghe vậy lập tức không dám lãnh đạm, người muốn dùng truyền tống trận, không ai là người bình thường.
Lập tức cung kính nói:
- Kính xin hai vị đại nhân chờ một chút, ta sẽ đi thông báo.
Lâm Dịch gật đầu, sau đó thấy tên đầu lĩnh quay người bay đi.
Ước chừng mười phút sau, tên dẫn đầu hóa thành một đạo lưu quang, lưu quang tán đi, thân hình hắn lộ ra, hắn cung kính nói:
- Mời hai vị đại nhân vào trong.
Lâm Dịch và Lâm Phỉ gật đầu, đi theo sau tên dẫn đầu bay vào trong.
Tiến vào tòa thành, xuyên qua con đường lớn, lại đi vào một cái sân rộng, nhìn thấy một tòa kiến trúc, đây là một đại sảnh tiếp khách.
- Hai vị đại nhân, thành chủ đại nhân đang chờ hai vị trong phòng khách.
Người dẫn đầu kính nói ra
Lâm Dịch gật đầu cười nói:
- Được! Đa tạ!
Nói xong, mang theo Lâm Phỉ đi vào trong.
Bên trong đại sảnh rộng rãi, bố trí gọn gàng mà hào phóng, nhưng cũng không tính là xa hoa, trên thực tế cũng không khó coi, trên chủ vị, một thanh niên đang ngồi trên cao.
Trước khi vào phòng, Lâm Dịch cũng đã biết rõ thành chủ này có thực lực Luyện Cách Kỳ, cho nên nhìn thấy cũng không cảm thấy ngoài dự đoán.
- Bái kiến thành chủ đại nhân.
Xuất phát từ khách sáo, Lâm Dịch vẫn chắp tay nói ra, Lâm Phỉ ở bên cạnh, vẫn đứng nguyên tại chỗ, không có ý định chào hỏi.
Cũng không thể trách nàng, với tư cách là một tên cường giả Hư Thần, còn chưa có tư cách để cho một cường giả Thần cấp chào hỏi hắn làm gì, cho nên Lâm Phỉ chỉ lẳng lặng đứng đó, nghe Lâm Dịch trao đổi với đối phương.
Cũng may thành chủ này cũng không phải đầu đất không tự kiềm chế, tự cho rằng mình là thiên hạ vô địch, hắn cũng không có biện pháp nhìn thấy thực lực của hai người trước mặt, cho nên cũng biết rõ, đối phương có thực lực cường đại hơn bản thân mình nhiều, lúc này đứng lên, mang theo bộ dáng tươi cười nhiệt tình, nói:
- Xin mời ngồi.
Lâm Dịch cũng không trì hoãn, sau đó mỉm cười một lúc, nắm tay trái của Lâm Phỉ ngồi lên ghế, tên thành chủ kia cũng không dám ngồi lên chủ vị nữa, mà ngồi ở bên tay phải, đây là tôn kính thực lực của Lâm Dịch và Lâm Phỉ, Lâm Dịch thấy người này hiểu cấp bậc lễ nghĩa, cho nên có chút hảo cảm với hắn.
- Nghe nói hai vị đại nhân muốn sử dụng truyền tống trận? Nếu không chê, hiện giờ tiểu nhân sẽ dẫn hai vị đại nhân đi qua đó.
Sau khi khách sáo vài câu, Lâm Dịch nói rõ ý định tới đây, cho nên tên gọi là Thiết thành chủ vô cùng thành ý nói ra.
Lâm Dịch nhíu mày một cái, sau đó cười nói:
- Vậy thì phiền toái thành chủ đại nhân, nhưng mà, trước đó. Lâm Dịch còn có một chuyện muốn thỉnh giáo, mong thành chủ vui lòng chỉ giáo cho.
- Lời này của đại nhân trang trọng quá, đại nhân cứ nói, nếu không biết sẽ không nói, nếu biết sẽ nói hết, mời đại nhân hỏi đi.
Thiết thành chủ nói ra.
Với tư cách là cường giả Hư Thần, đương nhiên biết Luyện Cách Kỳ và Ngưng Thần Kỳ có bao nhiêu chênh lệch, tuy Lâm Dịch luôn biểu hiện mình rất dễ nói chuyện, nhưng tên Thiết thành chủ này cũng biết mình không thể thấy lễ, hắn không muốn hai vị tổ tông này nổi giân, ai có thể đắc tội, ai không thể đắc tội, hắn vô cùng rõ ràng, mà rất rõ ràng, hai vị ở trước mặt, chính là người không thể đắc tội.
- Xin hỏi đại nhân có từng nghe nói qua tông phái "Thanh Nguyên Kiếm Tông" hay chưa?
Lâm Dịch trầm ngâm một lúc, trực tiếp mở miệng hỏi.
- Thanh Nguyên Kiếm Tông?
Thiết thành chủ nhíu mày một cái, hình như đang suy nghĩ, Lâm Dịch thấy thế cũng không quấy rầy, chờ đợi hắn.
Một lát sau, đột nhiên con mắt Thiết thành chủ sáng lên, nói ra:
- Đại nhân ngài đang hỏi tông phái ở "Phù hải vực" đúng không?
- Hải vực?
Lâm Dịch có chút sửng sờ, hắn không biết hải vực của Thanh Nguyên Kiếm Tông, rốt cuộc là hải vực gì?
Thiết thành chủ gật đầu, nói:
- Hải vực nơi của tiểu nhân có liên kết truyền tống trận với hải vực khác, mà Thanh Nguyên Kiếm Tông, đúng là đã tồn tại qua, nhưng mà...
Nói tới chỗ này hắn dừng một chút.
Lâm Dịch nhíu mày, nói:
- Như thế nào?
Thiết thành chủ có chút lúng túng, nói:
- Nhưng hiện giờ, cái tông phái đó đã bị tông phái khác diệt rồi.
- Bị diệt?
Lâm Dịch mở to mắt, cảm xúc chấn động mãnh liệt.
Đây chính là uy áp của Ngưng Thần Kỳ sao? Thiết thành chủ trong nháy mắt cảm ứng được một uy áp cường đại đè ép cả đại sảnh, trong lúc nhất thời, hắn chỉ có thể chèo chống đầy khổ sở, cũng không có biện pháp khác, hắn thế mới biết, cường giả Hư Thần với nhau, chênh lệch là bao nhiêu.
Phải biết rằng, đây là vì cảm xúc bị chấn động thôi.
- Dịch ca!
Đột nhiên bên tai có âm thanh nói ra, lúc này Lâm Dịch mới khôi phục tinh thần lại, cảm ứng mình đã xúc động mà uy áp tản mát ra ngoài, lúc này mới thu liễm lại, cả đại sảnh, chợt nhẹ lại.
Biểu lộ và ngữ khí của Lâm Dịch có chút nặng nề, nói:
- Là ai diệt bọn họ?
Nhìn thấy bộ dáng này của Lâm Dịch, Thiết thành chủ nuốt nước bọt một cái, nói:
- Hình như là Bách Nguyên Tông!
- Bách Nguyên Tông...
Lâm Dịch cắn răng một cái, trong đôi mắt của hắn bắn ra hàn ý lẫm liệt.
Thiết thành chủ nhìn bộ dáng của đối phương, liền biết rõ Bách Nguyên Tông sẽ gặp chuyện không may, nhưng sau đó suy nghĩ liền nhíu mày, nói:
- Ngài và Bách Nguyên Tông có thù hận gì, tiểu nhân không tiện hỏi tới, nhưng tiểu nhân phải nhắc nhở đại nhân một câu, đại nhân Thần cấp đã từng nhắn nhủ một câu: người có cấp bậc ngoài Hư Thần, không được tùy tiện nội đấu với nhau.
Lâm Dịch nhíu mày một cái, nói:
- Tại sao lại có quy định này.
Thiết thành chủ lắc đầu, nói:
- Chuyện này, tiểu nhân cũng không rõ ràng lắm, hình như là từ mấy vạn năm trước lưu truyền tới nay, nghe nói là các đại nhân Thần cấp tự mình ra lệnh, kẻ vi phạm, mạt sát.
Lâm Dịch nhíu mày, hắn hoàn toàn không biết những chuyện này, tại Bạo Loạn Tinh Hải, cường giả tự giết lẫn nhau đều là Hư Thần, nhưng chưa từng có người nào nói gì.
Lâm Phỉ nhíu mày, sau đó nói vào tai của Lâm Dịch:
- Dịch ca, muội biết quy định này, chúng ta trước đi nhìn xem, chàng đang lo lắng cho Mộng nhi tỷ và Linh Lung tỷ sao? Bình thường mà nói, dù hủy diệt tông môn khác, nhưng một ít dị không gian sẽ không có người động tới, chỉ cần Mộng nhi cùng Linh Lung các nàng không có trên Thiên Giới, sẽ không có việc gì.
Lâm Dịch nghe vậy nắm chặt tay, nói:
- Không chỉ Mộng nhi Linh Lung, còn có gia gia, còn có Thanh Long, bọn họ đều theo ta tiến vào Thiên Giới, ban đầu ở "Thanh Nguyên Kiếm Tông.
ta chỉ là tiểu đệ tử, cũng không có năng lực đi tìm bọn họ, nếu như "Bách Nguyên Tông" thực sự diệt "Thanh Nguyên Kiếm Tông.
Ta sợ bọn họ sẽ gặp nguy hiểm.
Lâm Phỉ lúc này mới nhíu mày, trầm ngâm trong chốc lát, lại nói:
- Nếu như lúc ấy giai vị của bọn họ không cao lắm, có khả năng sẽ không gặp nguy hiểm gì, cái gọi là diệt môn. Kỳ thật chỉ là tru sát ba đời mà thôi, Bởi vì Hư Thần không được phép tham dự chiến đấu, chỉ cần tiêu diệt đời thứ hai và đời thứ ba, như vậy cường giả Hư Thần, sẽ rời khỏi môn phái, mà môn phái chiến thắng sẽ chia cắt một phần tài nguyên cho bọn họ, kể cả đệ tử còn lại, tuy đãi ngộ của những đệ tử này sẽ kém hơn đệ tử môn phái chiến thắng, nhưng ít ra bọn họ sẽ không bị giết, cho nên, nếu như bọn người gia gia cùng tiến vào cùng lúc với chàng, vậy thì không cần lo lắng, chắc hẳn tốc độ tu luyện của bọn họ, không sánh được với ngươi a?
Nghe Lâm Phỉ nói như vậy, hàn ý trong con mắt Lâm Dịch mới dần dần thu liễm, nhưng biểu tình vẫn trầm trọng, nói:
- Bất kể nói thế nào, rời đi trước rồi nói sau.
Nói lời này với Lâm Dịch, đương nhiên Lâm Phỉ thả ra một ít kết giới, cho nên Thiết thành chủ không hề nghe thấy.
Nói xong những lời này. Lâm Phỉ tán kết giới đi, Lâm Dịch mới nói với Thiết thành chủ:
- Như thế, vậy phiền toái ngươi rồi, chúng ta định rời đi bây giờ.
- Được!
Thiết thành chủ cũng đáp ứng thống khoái.
Lập tức, ba người đi tới khu vực truyền tống trận, Lâm Dịch đương nhiên đưa thù lão cho đối phương, nhưng nói cái gì Thiết thành chủ này cũng không dám tiếp, như thế hắn cũng chiếm được vài phần hảo cảm của Lâm Dịch, sau khi cảm tạ một chút, hào quang từ truyền tống trận lóe lên, sau đó biến mất vô ảnh vô tung.
Lúc xuất hiện lại, đã ở trên một hải vực khác, ánh mắt Lâm Dịch nhìn qua xung quanh, nhìn Lâm Phỉ, liền lựa chọn phương hướng trái ngược mà bay đi.
Lâm Dịch có chuyện trong lòng, cho nên Lâm Phỉ không quấy rầy hắn, theo sát phía sau hắn, không nói gì.
Thời điểm tới tòa thanh đầu tiên, sắc trời đã sáng hoàn toàn.
- Kế tiếp nên làm thế nào?
Lâm Phỉ ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch, hỏi.
Lâm Dịch than nhẹ một tiếng nói:
- Hiện tại chỉ có thể hỏi hải vực đó nằm ở phương vị nào, chuyện khác, để sau đi.
Lâm Phỉ gật đầu.
Thiên Giới to lớn như thế, mà Lâm Phỉ khôi phục trí nhớ Thần cấp, nhưng không có khả năng mỗi hải vực ở Thiên Giới nàng cũng biết, nơi nàng quen thuộc nhất là Tây Bắc Thiên, cũng không phải Đông Nam Thiên này.
Vào thành, hai người đi thẳng tới một nơi bán đấu giá.
Bình thường mà nói, muốn tìm bất cứ tin tức gì ở Thiên Giới, trong phòng đấu giá, đều có bán, nhất là những tin tức về vùng biển gần đó.
Đương nhiên phòng đấu giá cũng không phải bán đấu giá gì, cường giả mạnh nhất bên trong cũng chỉ là một tên Thiên Vị Cảnh ngũ giai mà thôi. Lâm Dịch trực tiếp dùng thần thức gọi đối phương xuống.
- Vị đại nhân này, ngài khỏe...
Tên kia dùng không tới một phút đồng hồ, liền xuất hiện trước mặt Lâm Dịch và Lâm Phỉ, vẻ mặt sợ hãi cùng kính sợ đi tới.
Lâm Dịch có chút gật gật đầu. Biết rõ tình huống Thanh Nguyên Kiếm Tông, hắn cũng không có tâm tư nói mò với đối phương, hắn nói thẳng:
- Ta muốn tư liệu hải vực, càng kỹ càng càng tốt, còn có tư liệu về Bách Nguyên Tông, càng kỹ càng càng tốt.
Giọng điệu của hắn đều là ra lệnh, nhưng tên Thiên Vị Cảnh ngũ giai không có chút phản cảm nào, không dám lãnh đạm, vội vàng đi xuống, bảo người cầm tư liệu cho hắn, sau đó đi tới bên cạnh Lâm Dịch và Lâm Phỉ, hắn mời hai người lên trên lầu nghỉ ngơi.
- Không cần!
Lâm Dịch lạnh nhạt cự tuyệt đề nghị của hắn.
Tuy Lâm Phỉ đúng là hấp dẫn ánh mắt của người khác, nhưng thằng này không dám có chút tâm tư gì, nói giỡn, hai người trước mặt không phải hắn có thể trêu chọc, mà người ta tính tình không tốt, vạn nhất tát một cái, bản thân mình chết thế nào cũng không biết, hắn cũng không muốn bị người ta biến thành nơi trút giận. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Qua một lát sau, một gã chiến sĩ tam giai chạy vào, trong tay bưng hai tinh thể Linh Đồng, cung kính đưa cho tên cường giả ngũ giai.
Tên cường giả ngũ giai vội vàng tiếp lấy, hai tay cung kính đưa cho Lâm Dịch, nói:
- Đây chính là tư liệu Bách Nguyên Tông và hải vực chung quanh đây...Nhưng bởi vì thực lực của cấp dưới, không dám nói cực kỳ toàn diện.
Tên cường giả ngũ giai này biết hai người Lâm Dịch không dễ chọc, đương nhiên không dám nói lời quá vẹn toàn, mặc dù nói sau này Lâm Dịch và Lâm Phỉ phát hiện tình huống bên trong và sự thật không phù hợp, hoặc có cái gì bỏ sót, không đến mức giận chó đánh mèo, nhưng cường giả Thiên Giới có tính cách quái gỡ quá nhiều, hắn cũng không muốn gặp rủi ro khó hiểu.
Lâm Dịch có chút gật gật đầu, tiếp nhận hai cái Linh Đồng, nói:
- Bao nhiêu linh thạch?
Tên cường giả ngũ giai kia cười khách khí, nói:
- Đại nhân nói quá lời, cũng chỉ là hai phần tư liệu thôi, làm gì đáng tiền chứ? Có thể trợ giúp đại nhân, chính là vinh hạnh lớn nhất của thương hội chúng ta rồi!
Lâm Dịch nhíu mày, nhưng trong tay có ánh sáng bạc lóe lên, xuất hiện hơn trăm khỏa trung phẩm linh thạch trên bàn, nói:
- Số linh thạch này có lẽ đủ rồi? Phỉ nhi, chúng ta đi thôi.
Nói xong, cũng không để ý tới tên cường giả ngũ giai đang sửng sờ, cùng Lâm Phỉ rời khỏi thành...Với tài lực hiện giờ của Lâm Dịch, đương nhiên không quan tâm tới chút linh thạch đó, nếu vô duyên vô cớ nhận quà của người khác, vậy sẽ thiếu người ta nhân tình, hắn không thích loại cảm giác này...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.