Chương trước
Chương sau
- Chính là chỗ này.
Lâm Dịch ngừng thân hình lại, vừa cười vừa nói với Lâm Phỉ. Lâm Phỉ nhẹ gật đầu, tò mò nhìn bên kia.
Thành bảo này cực kỳ cao lớn, toàn thân trắng noãn, cứ như vậy lơ lửng trên mặt biển cuồn cuộn. Nhìn khí thế bên ngoài có vài phần bàng bạc.
Lâm Dịch khai triển cảm giác ra một phen, liền cảm giác được tòa lâu đài này có một tầng cấm chế không kém.
Chỉ có một khả năng, đó chính là có người.
Chung quanh nơi này cũng không có người nào ở. Nhìn bên ngoài có vẻ đồng dạng với sơn mạch của Đế Quân Tố Vân, không công khai với bên ngoài.
- Chúng ta đi qua đi.
Quan sát một hồi, Lâm Dịch cười, nói ra với Lâm Phỉ.
Lâm Phỉ nhẹ gật đầu. Hai người dắt tay nhau, phiêu nhiên bay đi.
- Người đến dừng lại!
Vừa đến lối vào, lập tức bị ngăn lại. Lâm Dịch và Lâm Phỉ tự nhiên ngừng lại.
Bất quá, hộ vệ trông coi chỉ là Chiến sĩ Ngũ giai. Nhưng với tư cách hộ vệ trông coi cửa vào phủ đệ Đế Quân. Hắn vẫn có chút nhãn lực.
Chỉ thấy một nam một nữ bay tới. Khí tức nữ nhân kia so với hắn còn cường đại hơn một phần. Có thể rõ ràng cảm giác được đối phương là Chiến sĩ Ngũ giai hậu kỳ. Mà nam nhân kia, lại căn bản không nhìn thấu hắn nông sâu như thế nào!
Hộ vệ Thiên Giới này cũng không phải những tên không biết suy nghĩ, cho rằng nhìn không ra nông sâu liền cho rằng thực lực đối phương không đủ. Xuất nhập nơi này, không có mấy người có thể khiến hắn nhìn không thấu thực lực. Cơ hồ ngay lập tức, hộ vệ kia liền minh bạch cấp bậc đối phương như thế nào rồi.
Sắc mặt lập tức biến thành cung kính, nói:
- Xin hỏi đại nhân muốn làm gì?
Lâm Dịch vừa cười, vừa trực tiếp nói ra:
- Ta là Lâm Dịch, đến đây thỉnh cầu Đế Quân giúp một chuyện nhỏ. Còn phiền toái các hạ thông báo một tiếng.
Nghe rõ ý đồ của hắn, hộ vệ kia càng không dám lãnh đạm, nói không ngớt:
- Không phiền toái, không phiền toái. Thỉnh Lâm đại nhân chờ một chút, tiểu nhân vào trong thông báo.
- Làm phiền ngươi rồi.
Lâm Dịch gật đầu cười.
Tên hộ vệ kia liền vội vàng khom người. Sau khi lui xuống liền vào trong thông báo.
Lâm Dịch và Lâm Phỉ chỉ chờ đợi một chút ở bên ngoài. Tên hộ vệ kia đã bay trở về, cung kính nói:
- Lâm đại nhân, tiểu thư. Mời vào.
- Làm phiền rồi.
Lâm Dịch cười, nói ra. Sau đó liền cùng Lâm Phỉ bay theo sau lưng hộ vệ kia đi vào.
Mặc dù tòa thành này lớn. Nhưng trên thực tế, khoảng cách từ cửa ra vào đến vị trí của Đế Quân kia, cũng không tính là rất xa. Chỉ một lát sau, ba người đã đến nơi.
- Đế Quân lệnh cho tiểu nhân để Lâm đại nhân trực tiếp tiến vào, tiểu nhiên cáo lui trước.
Đã đến nơi, hộ vệ chỉ chỉ đại môn đúc bằng đã phía trước, cung kính nói.
- n.
Lâm Dịch mỉm cười gật đầu. Hộ vệ kia lại có chút khom người lần nữa, lúc này mới lui xuống.
Lúc này Lâm Dịch mới đi về hướng đại môn, đẩy cửa ra.
Lọt vào tầm mắt chính là một cung điện màu trắng cũng không tính là nhỏ. Tại trung ương cung điện, đang có một người ngồi ngay ngắn.
Chỉ thấy làn da người này ngăm đen, bộ dáng khôi ngô. Nhưng đôi mắt lại mang theo vẻ hờ hững không nói nên lời. Tướng mạo đường đường, có chút oai hùng bất phàm.
Chỉ là hắn ngồi ở vị trí chủ vị. Mình nên chào hỏi một phen.
- Lâm Dịch là người sơn dã, mang theo nội tử Lâm Phỉ đến bái kiến Đế Quân các hạ. Mạo muội tới quấy rầy, kính xin Đế Quân thứ lỗi.
Lâm Dịch đi tới phía trên cung điện, chắp tay cười nói.
Lúc này, Đế Quân kia mới ngẩng đầu lên, khẽ chau mày. Thần sắc lập tức có chút hờ hững liếc nhìn Lâm Dịch và Lâm Phỉ. Sau đó liền cúi đầu nhìn quyển sách trên tay, đạm mạc hỏi:
- Chuyện gì?
Lâm Dịch có chút sửng sốt. Hắn không ngờ Đế Quân này lại lạnh lùng như vậy.
Bất quá, hắn liền có phản ứng, cười nói:
- Lâm Dịch muốn mượn không gian Truyền Tống trận dùng một lát.
- Hai khỏa Linh tinh.
Đế Quân này cũng không ngẩng đầu lên, nói thẳng ra.
Lâm Dịch cũng không chậm trễ. Hắn đã đạt được bốn mươi khỏa Linh tinh từ Luyện yêu sơn. Vốn tưởng rằng từng phương đều cần lộ phí, ai biết rằng ba đường đầu tiên chẳng những không dùng lộ phí gì, thậm chí Tích Dương Đế Quân kia còn cho hắn năm khỏa Linh tinh. Cho nên hắn cũng có đủ Linh tinh để đến Đông Nam Thiên rồi.
Thấy Đế Quân này nói chuyện sảng khoái như vậy, Lâm Dịch cũng không chút hàm hồ, không nói hai lời, ngân sắc quang mang liền lóe lên trên tay hắn. Hai khỏa Linh tinh từ tay hắn lập tức nhẹ bắn ra ngoài.
Lúc này, Đế Quân này mới ngẩng đầu lên, nhanh chóng thu lấy, cúi đầu nhìn thoáng qua, lập tức quay đầu nói:
- Dẫn bọn hắn đến không gian Truyền Tống Trận.
- Vâng!
Từ gian phòng bên trong truyền đến một thanh âm lĩnh mệnh. Một hộ vệ ăn mặc như hộ vệ lúc trước đi ra.
Lâm Dịch cũng không nghĩ tới sự tình lại thuận lợi như vậy, có chút sửng sốt, cười nói:
- Đa tạ Đế Quân.
Đế Quân kia liếc nhìn Lâm Phỉ, lập tức hơi cau mày, nói:
- Ngươi có biện pháp chịu đựng áp lực đường hầm không gian.
Lâm Dịch lại hơi sững sờ, lập tức cười nói:
- Cái này, Lâm Dịch tự có biện pháp.
Đế Quân nghe xong những lời này, lúc này mới nhìn kỹ Lâm Dịch cao thấp vài lần, lập tức hờ hững nhẹ gật đầu, liền không hề để ý tới bọn họ nữa, cúi đầu nhìn về quyển sách trên tay. Tựa hồ như Lâm Dịch dùng biện pháp gì đó để ngăn cản áp lực đường hầm không gian không có một chút quan hệ nào với hắn.
Lâm Dịch hơi nhíu mày thoáng một phát. Đế Quân này quả thực có cá tính.
- Đại nhân, thỉnh qua bên này.
Hộ vệ bên cạnh cung kính nói ra. Lâm Dịch nhìn Đế Quân tựa hồ không có ý tứ nói thêm điều gì, khẽ gật đầu, ý bảo rời đi. Sau đó liền đi theo sau lưng hộ vệ kia đi ra ngoài. Lâm Phỉ tự nhiên đi theo sau lưng Lâm Dịch. Trong mắt của nàng cũng có vài phần đánh giá Đế Quân kia, lúc này mới quay đầu lại.
- Đế Quân này lãnh mạc quá. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lúc ra cửa, Lâm Phỉ nhỏ giọng nói bên tai Lâm Dịch.
Lâm Dịch khẽ cười thoáng một phát, nói:
- Ta ngược lại ưa thích quan hệ với người như vậy.
Phải biết rằng, Lâm Dịch ghét nhất chính là dùng lễ nghi để giao tiếp. Năm đó, lúc ở Học viện Tông phạm, mối quan hệ của hắn rất ít. Hiện tại quan hệ với loại người lãnh đạm như Đế Quân này, ngược lại là một công việc ít dùng sức.
Lâm Phỉ kỳ quái liếc nhìn Lâm Dịch, lập tức không nói thêm gì nữa.
Hai người đi theo hộ vệ kia chỉ trong chốc lát, liền đi ra khỏi khu vực trung tâm lâu đài này.
Một Truyền Tống Trận cự đại, nằm ở trên không trung trung ương lâu đài này.
- Đại nhân, đã đến rồi.
Lúc này, hộ vệ mở miệng nói ra.
Lâm Dịch tự nhiên thấy được, gật đầu cười nói với hắn:
- Làm phiền ngươi rồi.
Hộ vệ khẽ cười, nói:
- Không có gì, tiểu nhân không quấy rầy nữa, cáo từ.
Lâm Dịch gật đầu, hộ vệ kia liền lui xuống.
Lâm Dịch lập tức đặt năm khỏa Linh tinh lên năm pháp trận, sau đó liền dẫn Lâm Phỉ đứng ở bên trong không gian Truyền Tống Trận.
Một hồi ngân sắc quang mang lóe lên, hai người liền lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Trong đường hầm không giaan, Lâm Phỉ hô to gọi nhỏ bên người Lâm Dịch, ngạc nhiên không thôi. Hôm nay Lâm Dịch đã có thể ổn định hoàn toàn không gian bên người. Triệt tiêu tối đa áp lực cực lớn kia. Cho nên Lâm Phỉ cũng được hắn dẫn tiến theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.