Chương trước
Chương sau
Cơ hồ đồng thời khi năng lượng xuyên qua, thân hình thanh niên lạnh lùng lại lần nữa xuất hiện ở bên người một Lâm Dịch khác cách đó trăm mét, năng lượng màu bạc bạo ngược ầm ầm bộc phát. Một tiếng nổ mạnh vang lên, Lâm Dịch biến thành từng mảnh vỡ.
Nhưng trên mặt thanh niên lạnh lùng lại lóe ra ngân mang, lại là một đạo năng lượng huyết sắc hiện lên...
Cứ như vậy. Hai người bắt đầu chiến đấu.
Không đối cứng ngay từ đầu, ngân mang trên người thanh niên lạnh lùng vừa xuất hiện liền lập lòe, sau đó thân hình biến mất. Mà một đạo huyết sắc năng lượng khác chung quy vẫn có thể lập tức xuyên qua vị trí thân thể hắn trước khi hắn xuất hiện. Sau đó, thân thể Lâm Dịch phát ra huyết sắc năng lượng cũng sẽ bị một đạo âm sắc năng lượng hoặc từ sau lưng, hoặc từ đinh đầu, hoặc dưới thân, hoặc bên người đột nhiên xuất hiện đánh thành mảnh vỡ.
Không gian dị năng của thanh niên lạnh lùng và Liên Vụ thân pháp của Lâm dịch đã đến cực hạn. Năng lượng ngân sắc, huyết sắc không ngừng tỏa ra trong phạm vi ba bốn km. Nước biển bắt đầu tuôn ra điên cuồng, hiện ra dải sóng cuồn cuộn ngất trời.
- Công phu né của không gian dị năng quả nhiên lợi hại.
Mặc dù Liên vụ thân pháp của Lâm dịch đã dùng đến cực hạn nhưng vẫn không có biện pháp làm tổn thương chút nào đến đối phương. Dù công kích của đối phương đều bị phân thân gánh chịu nhưng ít nhiều thì năng lượng Lâm Dịch cũng bị ảnh hưởng.
Đương nhiên tiêu hao ở mức độ này đối với năng lượng dày đặc của Lâm Dịch mà nói thì không coi vào đâu.
Bất quá Lâm Dịch cũng không định dây dưa thêm với đối phương. Bản thân Lâm Dịch chiến đấu nhưng đôi mắt lóe lên.
- Không gian dị năng của đối phương khó lòng phòng bị. Đây cũng là một vấn đề.
Lâm Dịch biết nếu dùng năng lượng của mình đánh trúng đối phương thì có thể chết, nhưng không gian dị năng lại hết sức lợi hại. Thậm chí đánh liên tục còn không trúng đối phương chứ đừng nói là đánh chết.
- Làm sao bây giờ?
Ánh mắt Lâm Dịch lóe quang mang, thân hình không ngừng chuyển động.
Thanh niên lạnh lùng chứng kiến thân pháp đối phương thần kỳ như thế liền kinh sợ. Nhưng tâm tình trong nháy mắt đã bị một cổ cừu hận thay thế, hai mắt hiện ra sát ý dày đặc, cắn chặt hàm răng.
- Bất luận thế nào ngươi cũng phải chết.
Đột ngột thân hình của hắn lai biến mất lần nữa.
Lâm Dịch không khỏi sững sờ, lập tức phóng ra thần thức. Trong phạm vi ba cây số rõ ràng không phát hiện bóng dáng đối phương.
- Chuyện gì xảy ra?
Lâm Dịch giữ nguyên cảnh giác, ánh mắt lạnh lùng nhìn xung quanh. Nước biển xung quanh vẫn cuồn cuộn không dứt. Lâm Dịch lặng lẽ đứng trên gợn sóng xao động, thân hình không nhúc nhích. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Đột nhiên, một cổ không gian chấn động xuất hiện đằng sau Lâm Dịch! Lâm Dịch biến sắc, thân thể đã chuẩn bị tốt lập tức ầm ầm bắn ra.
Nhưng một cổ lực kéo vô cùng không lồ lập tức bắt được hắn. Lâm Dịch quay lại, không biết từ lúc nào đằng sau hắn đã xuất hiện một lỗ đen không gian cao chừng năm sau mét!
Nước biển lập tức bị lỗ đen không gian điên cuồng hấp thu vào. Lâm Dịch cũng cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ hút lấy thân thể mình.
- Đáng chết!
Thủ đoạn công kích của không gian dị năng rất quỷ dị. Hắn sớm nghe qua nhưng không nghĩ lại có thể quỷ dị đến mức này. Trong phạm vi ba cây số không có người, có thể công kích được mình, hơn nữa phương thức tấn công quỷ dị này ngay cả vị trí của đối phương cũng không xác định được.
Lúc này nếu ở nơi khác cũng thôi đi, dù sao nếu có thần thức thì phạm vị hơn một ngàn km cũng không thể trốn thoát được thần thức dò xét, nhưng tại đây hết lần này đến lần khác thần thức căn bản không có cách nào sử dụng được.
Hắc động kia dường như cả ánh sáng cũng có thể hút được, thật làm người ta sợ hãi. Tại dây đột nhiên xuất hiện một cái lỗ đen như lậy khiến người ta cảm thấy hết sức quái dị. Hơn nữa lỗ đen này có lực hút rất lớn, Lâm Dịch cũng ngầm thừa nhận không chịu nổi nữa.
Thân thể bị ép ngừng bay. Toàn thân cơ bắp gồ lên, thậm chí gân xanh trên trán cũng như nhảy ra ngoài. Tất nhiên hắn cũng không hơn gì. Lúc này khiến hắn nhớ lại cảm giác khi lần đầu gặp được đầu yêu thú lục giai Kình Ngư kia.
Tình hình cực kì nguy cấp, nươc biển bên cạnh Lâm Dịch điên cuồng tuôn tới hắc động. Mà cái động màu đen kia giống như vô đáy. Một cổ lực lượng lớn hút lấy thân thể Lâm Dịch. Ngay lập tức thân thể thoát ra trăm mét, từng bước trượt tới hắc động kia!
- Đáng chết.
Toàn thân Lâm Dịch căng cứng. Năng lượng huyết sắc chung quanh hắn đủ để phát ra mấy chục thước trong khu vực chân không, nước biển căn bản không cách nào xâm nhập được.
- Ah!
Lâm Dịch quát lên một tiếng, đôi đồng tử huyết sắc yêu dị bắn ra tinh mang khiếp người. Đồng thời tay phải đầy gân xanh hướng phía trước dồn sức vung lên. Một đạo năng lượng huyết sắc dài khoảng chừng mấy chục thước ầm ầm tới phía hắc động.
Bây giờ hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể chờ xem công kích này có hiệu quả hay không thôi.
Thế nhưng năng lượng huyết sắc dài mấy chục thước chỉ vừa xuất ra lập tức không ngừng thu nhỏ lại cho đến khi vào miệng lỗ đen. Không ngờ năng lượng huyết sắc dài năm sáu mét lập tức bị hắc động nuốt sạch, thậm chí không có một tiếng nổ.
Lâm Dịch biến sắc. Không nghĩ tới lỗ đen này ngay cả năng lượng cũng có thể hút được.
- Xem ra Hắc Viêm Long cũng không thể xuất ra rồi. Làm sao bây giờ?
Lâm Dịch suy nhĩ rất nhanh, tuy tình huống nguy cấp nhưng đại não bất loạn.
Không có cách nào rồi, chỉ có thể sử dụng Lĩnh Vực.
Trung thực mà nói Lâm Dịch đối với Lĩnh Vực cũng không có bao nhiêu hi vọng. Trước đến nay, khi đến Thiên Giới, thời gian Lâm Dịch sử dụng Lĩnh Vực chỉ đếm trên đầu ngón tay. Dẫu sao hạn chế của Lĩnh Vực dường như quá lớn. Không những hao phí tinh thần lực mà hiệu quả cũng không lớn. Nhưng bây giờ Lâm Dịch không còn biện pháp nào khác rồi.
Nếu như Lĩnh Vực cũng không được, Lâm Dịch chỉ còn mạo hiểm sử dụng sức mạnh của Thú Vân Chi Nguyên. Còn chạy trốn thì Hổ Thần Cư có thể coi là một cách nhưng không tuyệt đối. Lâm Dịch cũng không muốn như vậy.
Nghĩ đến đây Lâm Dịch không chần chừ nữa. Bây giờ hắn cách lỗ đen không quá sáu mươi thước, lực hút càng lúc càng lớn.
Trên trán Lâm Dịch đột nhiên nổi lên cảm giác hoảng sợ, bá một tiếng, ầm ầm bộc phát ra. Trong nháy mắt,trong phạm vi trăm mét lập tức bị bao phủ, mà hắc động kia cũng nằm trong phạm vi này.
Đột nhiên lực hút biến mất.
Lâm Dịch vô cùng ngac nhiên. Chính mình đột nhiên cảm thấy hắc động kia tuy vẫn còn lỗ đen nhưng chỉ cần một cái ý niệm, hắc động kia sẽ lập tức biến mất.
Lâm Dịch nhịn không được, bỗng lay động ý niệm.
Vụt.
Không có chút điềm báo, lỗ đen trong nháy mắt liền thu nhỏ lại, lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Lâm Dịch lập tức kinh hãi. Nhưng sau đó liền vui mừng.
Lĩnh Vực không phải vô dụng như Lâm Dịch tưởng. Khi cùng chiến đấu với người khác trong lĩnh vực, Lâm Dịch chính là tồn tại chí cao vô thượng. Trừ khi là người có năng lượng cường đại hơn Lâm Dịch gấp trăm lần nếu không thì không ai có thể khiến Lâm Dịch tổn thương được cả.
Khống chế tuyệt đối, chí cao vô thượng, cũng không phải chỉ có hư danh.
Trong giới hạn của Lĩnh Vực. Cho dù là không gian, năng lượng Ngũ hành, thậm chí là Thiên Địa linh lực. Lâm Dịch đều có thể khống chế hoàn toàn!
Lỗ đen trước mắt là minh chứng tốt nhất!
Trên mặt Lâm Dịch hiện ra vẻ mừng rỡ, ánh mắt lập lòe. Trong lúc vô tình khiến hắn phát hiện ra phương thức sử dụng Lĩnh Vực, quả thật đáng để kinh hỉ.
- Bất quá Lĩnh Vực cũng làm tiêu hao quá nhiều tinh thần lực. Tuy bây giờ tinh thần lực của mình không thể so với trước kia, nhưng cũng có hạn.
Lâm Dịch nghĩ đến. Đột nhiên hắn muốn xem thực lực của mình bây giờ phóng thích Lĩnh Vực bao nhiêu là cực hạn của mình. Đến mức độ nào là hợp lý?
Nghĩ đến đây, Lĩnh Vực của Lâm Dịch lập tức lan rộng ra.
300m...Lâm Dịch không cảm thấy tiêu hao tinh thần lực.
1km...Lâm Dịch còn chưa cảm giác được tinh thần lực tiêu hao.
3km...đột nhiên tinh thần lực tiêu hao tăng lên một ít, bất quá đối với toàn bộ tinh thần lực mênh mông như biển của Lâm Dịch thì không thấm vào đâu.
Năm km. Mười km...
Hai mươi km...
Tinh thần lực cuối cùng cũng tiêu hao nhanh hơn lúc đầu. Dù là Lâm Dịch cũng cảm thấy tinh thần lực lúc này tiêu hao quá nhanh. Sắc mặt hắn lập tức hơi trắng bệch.
- Hai mươi km hẳn là cực hạn. Nếu như Lĩnh Vực sử dụng đến hai mươi km thì nhiều nhất ta chỉ có thể chống đơc được 5 phút.
Lâm Dịch ước lượng một chút mà lập tức sắc mặt trở nên vui mừng. Năm phút đối với cấp bậc của Lâm Dịch mà nói đã đủ cho hắn làm nên chuyện rồi.
Đột ngột, vừa mới chuẩn bị thu Lĩnh Vực về, nhưng trong quá trình này Lĩnh Vực lan ra tới hai mốt km.
Trong khu vực này, Lâm Dịch là thần. Hắn lập tức phát hiện tại biên giới xuất hiện một người. Chính là thanh niên lạnh lùng!
Nét mặt Lâm Dịch mập mờ hỉ sắc, chỉ động tâm niệm một cái liền xuất hiên trước người thanh niên lạnh lùng.
- Ngươi?
Lâm Dịch đột nhiên xuất hiện khiến thanh niên lạnh lùng sợ hãi kếu lên một cái. Trợn mắt nhìn như chuông đồng.
Lâm Dịch thoáng nhíu lông mày vì phát hiện đôi phương dường như bị nội thương rất nặng. Sắc mặt tái nhợt không có chút máu. Năng lượng trong cơ thể cũng hỗn loạn cực kì, chỉ có vẻ mặt oán hận nhìn về phía mình không chút thay đổi.
- Xem ra Hắc động kia không phải dễ dàng sử dụng a?
Lâm Dịch nghĩ đến, đồng thời hiểu được vì sao ngay từ đầu đối phương không dùng tới chiêu đó để công kích, ngược lại lại bại lộ năng lượng cung cấp của bản thân.
Nói thực ra hắc động kia quả thật cực kì đáng sợ! Lâm Dịch chỉ thấy toàn thân chấn động, chuẩn bị chạy trốn. Tuy nhiên cũng không thoát khỏi lực hút của đối phương. Lấy tiêu chuẩn năng lượng sau khi Lâm Dịch gia trì chiến văn, rõ ràng thiếu chút nữa cũng bị hút vào, càng không cần phải nói đến những lục giai chiến sĩ khác. Cũng may mình lỡ tay dùng Lĩnh Vực, nếu không Lâm Dịch chỉ có sử dụng Thú Vân Chi Nguyên hoặc nhập Hổ Thần Cư thôi.
Đồng ý là hắc động kia cương đại, dù không dễ nghe nhưng nếu sử dụng chiêu này, chỉ sợ cưởng giả Lục Giai trờ xuống không thể trôn thoát.
Lâm Dịch nghĩ đến, nhìn xem thanh niên lạnh lùng nhìn mình, bất quá nét mặt lạnh lùng, một vòng sát ý xuất hiện.
- Có dám nói cho ta biết ngươi tên gì không?
Còn không đợi Lâm Dịch nói chuyện, thanh niên lạnh lùng kia đã lạnh lùng nhìn Lâm Dịch mở miệng trước.
Lâm Dịch nhíu mày, lạnh nhạt nói:
- Lâm Dịch.
Thanh niên lạnh lùng nghe vậy liền nhớ kĩ nam tử đã giết chết đệ đệ mình, sát ý lành lạnh trong mắt tựa như muốn thôn phệ Lâm Dịch vậy. Sau đó mới chậm rãi cắn răng nói:
- Lâm Dịch, ta nhớ kỹ. Tuy rằng không biết ngươi dùng phương pháp gì thoát khỏi phạm vi công kích của ' không gian thôn phệ...Nhưng đệ đệ ta sẽ không chết vô ích đâu. Lần sau, ta sẽ đích thân giết chết ngươi!
Không Gian Thôn Phệ tuy rằng lợi hại, nhưng yêu cầu đối với bản thân người sử dụng cũng rất cao. Lấy thực lực hiện giờ của thanh niên lạnh lùng, sau khi sử dụng một lần thân thể liền không chịu nổi năng lượng không gian khổng lồ kia, bản thân tất sẽ bị trọng thương. Dưới tình huống thân thể hoàn hào hắn cũng không cách nào giữ được Lâm Dịch chứ đừng nói chi đến hiện giờ bản thân còn bị trọng thương nữa. Quân tử báo thù, mười năm không muộn. Lấy năng lực của thám trắc chi giới, thanh niên lạnh lùng chỉ cần một mực đi theo cách Lâm Dịch ngàn dặm là đủ. Một khi thân thể hồi phục như cũ, hắn sẽ tiếp tục báo thù cho đệ đệ.
Phải biết rằng, hắn cũng không phải chỉ có một đòn sát thủ như vậy.
Nhưng Lâm Dịch chỉ cười nhạo nói:
- Ngươi cho rằng ngươi có thể đi sao?
Thanh niên lạnh lùng nghe vậy hừ lạnh một tiếng, thần sắc lành lạnh, ngữ khí cuồng vọng nói:
- Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng ta muốn đi, thiên hạ này còn chưa có người nào có thể ngăn được.
Thanh niên lạnh lùng quả thật cũng có tư cách nói lời này. Dù sao, không gian dị năng vạn phần quỷ dị, nếu một không gian dị năng giả một lòng chỉ muốn chạy trốn, dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng phải tốn công phu rất lớn mới đánh chết được. Thanh niên lạnh lùng lại từng đào thoát dưới tay của thất giai yêu thú cùng cấp bậc với cường giả Hư Thần Cảnh, tự nhiên không để Lâm Dịch vào mắt rồi.
- Ah? Vậy thì thử một chút xem.
Lâm Dịch lại lần nữa nhướng mày cười cười, lập tức, huyết mang trong tay đại thịnh, sao khi vặn thân liền ầm ầm bắn về phía đối phương.
Nhìn cường độ huyết sắc năng lượng, nếu như đánh trúng, đối phương nhất định phải chết.
Trên mặt thanh niên lạnh lùng mang theo một vòng khinh thường, năng lượng trên thân thể lóe lên, định phá vỡ không gian.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, khinh thường trên mặt hắn liền đọng lại. Hắn hoảng sợ phát hiện, không gian chung quanh đã không để ý đến năng lượng của mình nữa! Đây là chuyện mà sau khi hắn trở thành không gian dị năng chưa từng xảy ra a!
Nhưng công kích của Lâm Dịch vẫn còn đó, thanh niên lạnh lùng lúc này không có thời gian để ngẩn người. Không gian dị năng không hiểu thấu mất đi hiệu lực, sắc mặt thanh niên lạnh lùng cũng trở nên cực kỳ khó coi...Bất quá thân thể hắn vẫn lắc lư một cái, tựa hồ muốn né ra.
Nhưng hắn lại phát hiện ra một chuyện khiến hắn hồn phi phách tán...Hắn ngay cả thân thể cũng không thể di động được nữa.
Oanh!
Thanh niên lạnh lùng giống như một bia ngắm ngốc t rệ, sinh sinh nhận lấy một kích trí mạng của Lâm Dịch. Huyết sắc năng lượng khổng lồ lập tức đâm xuyên qua thân thể hắn, khoét trên ngực hắn một động lớn.
Hắn sững sờ cúi đầu xuống, nhìn thoáng qua động lớn nơi ngực, Lâm Dịch thì lạnh nhạt đứng trước người hắn, năng lượng trên tay phải đã tán đi. Ánh mắt thanh niên lạnh lùng lộ ra một tia nghi hoặc.
- Đây là lĩnh vực.
Lâm Dịch nháy mắt một cái.
Nghi hoặc trong mắt thanh niên lạnh lùng lập tức biến thành kinh hãi, sau đó, hai con ngươi vốn bắn ra tinh mang bốn phía, lập tức mất đi quang mang.
Giết chết đối phương, Lâm Dịch cũng không nhịn được thở ra một hơi...Nói thực ra, gia hỏa không gian dị năng giả này quả thật phi thường khó chơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.