Chương trước
Chương sau
Rất đơn giản, ngay lúc ngươi còn chưa phát hiện ra đối phương, công kích của đối phương đã đánh trúng thân thể ngươi rồi. Mà hết thảy tài phú, nội đan yêu thú, ma hạch ma thú và linh thạch các loại mà ngươi vất vất vả vả mới có được đều thuộc về đối phương.
Tại khu vực của yêu thú lục giai này, săn giết nhân loại so với săn giết yêu thú thì có lợi hơn nhiều.
- Cũng là ta đại nạn không chết, ngộ nhập vào lãnh địa yêu thú thất giai, trong lúc kinh hoảng chui vào lòng biển. Tuy rằng yêu thú kia thuộc thuộc tính Hỏa, nhưng lại không sợ nước! Sau khi truy sát một trận, đánh bậy đánh bạ tiến nhập vào lãnh địa của yêu thú Thất giai. Hai con yêu thú một hỏa một thủy bắt đầu kịch chiến, mà mình cũng may mắn thoát khỏi một kiếp. Mà ở chỗ sâu nhất tại Hải Vực lại có thể nhìn thấy một cỗ thi thể. Rất hiển nhiên, cỗ thi thể kia tuyệt đối là thi thể cường giả đã ngoài Hư Thần Cảnh! Nhưng tiếc là trong không gian giới chỉ của hắn đã không còn bao nhiêu tài phú.
Thanh niên lạnh lùng nhớ lại. Những lúc như thế này, hắn đều luôn cảm khái. Vận khí của mình thật sự tốt đến mức nghịch thiên.
Hiện giờ hắn là tên chuyên vơ vét của cải tại Luyện Yêu sơn này. Cũng không phải dùng thần thức thám trắc chi giới, càng không cần nói đến thần thức ai khác mạnh hơn mình, chính mình không có biện pháp phát hiên đối phương rồi. Thám trắc chi giới này, ngay cả cường giả Hư Thần Cảnh hắn cũng có thể phát hiện được! Công năng hắn quả thực cường đại!
Ngoại trừ công năng dò xét ra, không nói đến những năng lực khác. Nếu quả thực gặp phải cường giả đang chạy trốn mà so với mình yếu hơn thì liền giết chết. Cứ như vậy, mấy chục năm qua hắn đã gom góp được rất nhiều tài phú.
- Đại ca, nửa năm qua chúng ta đã săn giết hơn mười con mồi rồi, hiện tại trên tay có mười ba khỏa nội đan yêu thú Lục giai, một số nội đan Ngũ giai. Hiện giờ có nên trở về hay không? Đã nửa năm không gần nữ sắc, ta có chút không nhịn được rồi. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net
Thanh niên cười âm hiểm kia đột nhiên lên tiếng đề nghị.
Thanh niên lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau khi suy nghĩ một chút, vẫn gật đầu.
Thanh niên cười âm hiểm này là đệ đệ thân sinh của hắn. Tại Thiên Giới này, huynh đệ thân sinh chính thức cực kỳ hiếm thấy, Cho nên hắn rất sủng ái đệ đệ của mình.
Dựa vào tài phú gom góp được từ mấy chục năm qua, từ một Chiến sĩ Ngũ giai tăng lên đến trình độ Chiến sĩ Lục giai. Hai huynh đệ này tung hoành tại Luyện Yêu sơn cũng vô cùng thích ý khoái hoạt.
- Hắc hắc, vậy chúng ta đi thôi.
Thấy đại ca gật đầu, thanh niên cười âm hiểm kia lập tức nói lên, bộ dạng như rất gấp gáp.
Cứ như thế, huynh đệ hai người một trước một sau hóa thành hai đạo lưu quang ầm ầm vọt khỏi nơi này.
- Ai, mình đã tiến vào Luyện Yêu sơn này khoảng chừng một năm rồi. nhưng cũng mới chỉ đạt được năm khỏa nội đan yêu thú Lục giai mà thôi. Xem ra yêu thú Lục giai tại khu vực thần kỳ của chúng đều có dược Lĩnh vực phi thường lớn. Ài, bốn mươi tỷ linh thạch, cũng không biết đến lúc nào mới có thể gom góp đủ.
Sau khi săn giết được một đầu yêu thú Bạch tuộc Lục giai, lấy được nội đan trên người nó. Lâm Dịch không khỏi khẽ thở dài một tiếng. Trên thực tế, hắn cũng không biết mình đã tiến vào Luyện Yêu sơn này khoảng chừng hai mươi tám năm rồi. Dù sao thì đối với hắn mà nói, thời gian nhập quan, cũng không quá đáng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.
Ánh mắt thâm sâu nhìn về phương xa. Hiện giờ thị lực của hắn đã có thể nhìn xa sáu bảy trăm mét rồi. Mà cảm giác cũng từ một kilomet tăng lên đến ba cây số.
- Mộng nhi...Linh Lung...
Hồi tưởng lại Thư Mộng và Linh Lung mà hắn nhìn thấy khi Tâm ma xâm nhập ngày ấy, nội tâm hắn không khỏi bị đau nhức lần nữa.
Thật lâu sau hắn mới phục hồi lại tinh thần, hung hăng lắc đầu. Ngăn chặn quyến luyến đang quay cuồng trong lòng mình, ánh mắt hắn liền khôi phục lại vẻ trong trẻo mà lạnh lùng.
- Hiện giờ thực lực của ta đã tăng lên rất nhiều, có lẽ nên tới Hổ Thần cư thử một chút!
Lâm Dịch nghĩ đến trong nội tâm. Hắn thật sự có chút không chờ đợi được, muốn đạt được nội đan những yêu thú Thất giai kia. Chỉ cần đạt được nội đan như vậy, bốn mươi tỷ kia sẽ không còn là vấn đề.
Thân hình Lâm Dịch cứ như vậy biến mất trên biển. Toàn bộ Hải vực khôi phục lại vẻ âm lãnh, lờ mờ.
Bên trong Hổ Thần cư tầng thứ nhất.
Toàn thân Lâm Dịch đều gia trì Chiến văn, đứng ở phía trước đột đèn, ánh mắt trong trẻo mà lạnh lùng nhìn chằm chằm cột đèn đang tản ra thanh sắc quang mang.
Nội đan tại Hổ thần cư tầng thứ nhất này, đều có đủ loại thuộc tính. Thậm chí còn có các nội đan thuộc tính hiếm thấy như Quang minh, thuộc tính Hắc ám, thậm chí thuộc tính Lôi, thuộc tính Phong. Mà khỏa nội đan trước mặt Lm Dịch hiện giờ chính là thuộc thuộc tính Phong.
Hít sâu một hơi, thanh âm cắn răng răng rắc vang lên một hồi. Lâm Dịch chính đang điều chỉnh thân thể mình.
Chợt, tay phải Lâm Dịch bắn ra huyết sắc quang mang ầm ầm, mãnh liệt kích về hướng nội đan kia.
- Oanh!
Một tiếng bạo nổ lớn vang lên, huyết sắc quang mang bộc phát ra ầm ầm. Lần này, tay Lâm Dịch đã cách khỏa nội đan năm centimet!
Trong mắt Lâm Dịch lộ ra một vòng vui mừng, nhưng lại lập tức vô cùng kiên nghị!
Toàn thân hắn đều phồng lên, cơ bắp nở ra từng khối giống như đá cẩm thạch. Huyết sắc quang mang trên tay hắn tiếp xúc với cấm chế nội đan mà nổ tung, khiến tầng thứ nhất như bị bao phủ bởi một mảnh huyết sắc!
- Chỉ còn thiếu một chút xíu, một chút xíu nữa...
Lâm Dịch cắn răng, toàn thân run rẩy. Dò xét từng chút từng chút, toàn thân hắn đổ đầy mồ hôi!
Một giờ...
Hai giờ...
Năm giờ trôi qua...
Lần thứ nhất trước đó, chịu đựng năm giờ đồng hồ là Lâm Dịch bị bắn ngược trở về. Nhưng trải qua ba tháng tu hành, tu vi tâm thần đã sớm vượt qua tu vi năng lượng, cho nên hắn tiến bộ rất lớn. Lúc này, hắn vẫn đang kiên trì.
- Một centimet, chỉ còn một centimet!
Con ngươi Lâm Dịch lóe ra huyết sắc năng lượng yêu dị, hắn cắn chặt hàm răng, cơ bắp toàn thân đều run rẩy. Nhìn gân xanh trên người hắn, thật đúng khiến người lo lắng không biết những kinh mạch trên thân thể hắn có bị bạo tạc nổ tung hay không.
Sáu giờ...
Bảy giờ trôi qua...
Nhưng khoảng cách một centimet kia, lại giống như khoảng cách giữa trời và đất, rõ ràng chỉ cần một chút nữa là có thể chạm tới, nhưng bàn tay hắn vẫn dừng lại ở khoảng cách một centimet kia, run nhè nhẹ, vô luận như thế nào cũng không thể tiến sâu hơn.
Lâm Dịch hét lớn một tiếng, mãnh liệt tụ tập lực lượng toàn thân lên tay.
Đây là lần cố gắng cuối cùng của hắn.
Chỉ thấy cơ bắp tay phải hắn đã khá lớn, trong nháy mắt lại lớn thêm vài phần.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Lâm Dịch bị bắn ngược lại, bay ra xa mấy chục thước, rơi xuống chính giữa nội điện.
Phốc!
Lâm Dịch phun một ngụm máu tươi từ trong miệng ra. Lúc này, bản thân hắn đã bị trọng thương rồi.
Lâm Dịch hung hăng vung quyền đánh lên mặt đất, nào ngờ mặt đất cũng lóe lên ánh sáng màu đỏ, một cỗ lực lượng tiến nhập vào cơ thể Lâm Dịch.
Sắc mặt Lâm Dịch ửng hồng lên.
- phốc.
hắn lại phun ra một ngụm máu tươi nữa.
Lâm Dịch nằm trên mặt đất, dáng vẻ chật vật không chịu nổi, chút nội thương này, đối với Lâm Dịch tu hành Hổ Thần quyết thì cũng không coi vào đâu. Nhưng Lâm Dịch chỉ ngơ ngác, ngây dại nhìn lên phía trên nội điện.
Thật lâu sau, hắn mới khẽ thở dài một tiếng, ngồi dậy.
Thân thể ẩn ẩn có chút đau đớn, nhưng Lâm Dịch lại không để ý tới.
- Cấm chế này quá mạnh mẽ. Hiện giờ ta không thể phá vỡ, muốn phá vỡ, cũng chỉ có thể đợi sau khi tiến vào Hư THần Cảnh thì mới có thể làm a.
Lâm Dịch có chút thất vọng nghĩ đến.
Thật lâu sau, khi tinh thần hồi phục lại, hắn lại khẽ thở dài một tiếng. Miễn cưỡng ngồi xếp bằng xuống, tiến nhập vào nhập định.
Lúc này, thời gian nhập định so với lần thứ nhất trước đó thì dài hơn nhiều. Dù sao thì lần thứ nhất trước đó chỉ đơn giản là khôi phục trạng thái thoáng một phát, còn lần này lại là chữa thương.
Bởi vì thất vọng mà thậm chí Lâm Dịch quên luôn sử dụng nội đan. Cứ như vậy, hắn nhập định tại Hổ Thần cư này trọn vẹn nửa tháng mới thanh tỉnh lại.
Cảm giác toàn thân tràn trề năng lượng, Lâm Dịch nhìn thoáng qua cột đèn chung quanh, rồi lại không khỏi khẽ thở dài một tiếng. Thân hình hắn cứ như vậy biến mất tại trung tâm Hổ Thần cư.
- Xem ra, muốn phá vỡ cấm chế này, còn cần thời gian.
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Mỗi lần nghĩ đến Thư Mộng và Thủy Linh Lung. Nội tâm hắn không cách nào bình tĩnh trở lại. Nhưng hôm nay hắn không thể phá vỡ cấm chế kia, thực sự không có chút biện pháp nào. Phiền muộn, tuy rằng khó chịu, nhưng hắn không thể tránh được.
Một cỗ cảm xúc xao động tràn ngập trong ngực Lâm Dịch, khiến hắn cơ hồ khó có thể hô hấp. Sau khi điều tức thật lâu mới áp chế được cảm xúc xao động vì không thể phá vỡ được cấm chế mà sinh ra này.
Hắn đột nhiên hít sâu một hơi. Trong đôi mắt lộ ra thần sắc kiên nghị, nắm thật chặt nắm đất.
- Mộng nhi, Linh Lung...Ta sẽ cố gắng trở về với các nàng, nhất định như thế!
Lưu quang thoáng hiện lên, đáy biển liền khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Có thể nói thời gian trôi qua nhanh chóng, chỉ chớp mắt mà đã trôi qua một tháng rồi.
Một tháng này, Lâm Dịch lại giết thêm ba đầu yêu thú Lục giai. Cũng vì thế mà khiến cảm xúc bực bội trong người hắn giảm đi được một trình độ nhất định.
- Hiện giờ có tổng cộng tám khỏa nội đan Lục giai. Nếu như đem đấu giá, bình quân một khỏa là ba trăm vạn, đại khái cũng có hai ngàn bốn trăm vạn. Nhưng dù cộng với mấy trăm khỏa nội đan yêu thú Tứ giai, Ngũ giai kia, đoán chừng cũng chỉ sáu đến bảy trăm vạn. Thậm chí tổng cộng còn chưa tới ba ngàn vạn. Ai, bốn mươi tỉ a. Dù là trước kia rời đi, đạt được tám trăm triệu cũng còn kém quá xa.
Trong lúc phi hành, Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Nhưng lúc này hắn đâu còn biện pháp nào. Tuy rằng hiện giờ nội đan Lục giai cũng có tác dụng với hắn, nhưng trên thực tế hiệu quả đã rất thấp rồi. Hơn nữa dù tu vi tâm thần hắn tăng lên, nhưng cũng chỉ là trình độ Lục giai trung giai. Mặc dù là liều mạng dùng linh dược, cũng không nhất định có thể đạt tới trình độ phá vỡ được cấm chế kia. Từng khỏa nội đan yêu thú Lục giai đều là phi thường trân quý, Lâm Dịch không muốn lãng phí.
- Ai, chỉ có thể tiếp tục...
Lâm Dịch nghĩ đến, lại bắt đầu tìm kiếm yêu thú Lục giai.
Tử vân mù mịt, mấy năm qua, Luyện Yêu sơn này đều bị Tử vân một mực bao phủ. Không ai biết Tử vân này rốt cục là cái gì, nhưng bất luận kẻ nào cũng không dùng được thần thức ở chỗ này. Cho dù là cường giả Hư Thần Cảnh, tiến vào trong Tử Vân, phạm vi dò xét của thần thức cũng không quá đáng chỉ nửa kilomet đến một kilomet. Cái này đã là cực hạn rồi.
Hai đạo lưu quang ầm ầm bắn thẳng qua, cơ hồ nhìn cũng còn nhìn không rõ ràng, hai đạo lưu quang cứ như vậy tiêu tán bên trong Tử Vân.
Đây chính là Luyện Yêu sơn! Ai cũng không biết có thể gặp yêu thú cường đại hay không. Nhưng hai đạo lưu quang này cứ như thế mạnh mẽ đâm thẳng tới.
- Ca, đã qua khu vực Lục giai rồi, chúng ta ở chỗ này làm gì?
Trong lúc bay nhanh, một đạo lưu quang cất giọng hỏi.
Trong Tử vân này, thần thức không có biện pháp rời khỏi thân thể, cho nên hắn chỉ có thể dùng lời nói mà không thể dùng thần thức truyền âm.
Một thanh âm có chút lạnh lùng vang lên, bá một tiếng, hai đạo thân ảnh liền ngừng lại.
- Hắc hắc, thật sự là chờ mong.
Hai thân hình hiện ra là một gã thanh niên lạnh lùng và một gã thanh niên mang trên mặt vẻ cười tà lỗ mãng. Thanh niên cười tà cười hắc hắc, liếm liếm đầu lưỡi mình, như có vài phần khát máu, bộ dáng âm tà quỷ dị.
Thanh niên lạnh lùng kia nhìn hắn một cái, sau đó mở miệng nói:
- Trước tiên nhìn xem trong phạm vi một ngàn kilomet này có con mồi hay không.
Lập tức nhẹ gật đầu, trong mắt mang theo vài phần chờ mong.
Chỉ thấy thanh niên lạnh lùng kia có chút nhắm mắt lại, thám trắc chi giới trong tay hắn, sau khi lập lòe vài cái, hắn mở mắt ra.
Nhìn thấy trong ánh mắt thanh niên lạnh lùng kia mang theo một tia sáng rỡ, thanh niên cười tà kia liền biết rõ đã phát hiện được, liền không thể chờ đợi được mà hỏi:
- Ca, như thế nào rồi?
Trong mắt thanh niên lạnh lùng kia lóe ra vài phần khát máu, khóe miệng hiện ra nụ cười tàn khốc, nói:
- Vận khí không tệ, trong phạm vi một ngàn kilomet có bốn con mồi.
- Bốn con mồi?
Con mắt thanh niên cười tà kia cũng không khỏi phát sáng lên.
Phải biết rằng, tuy rằng cường giả Lục giai không phải là hiếm thấy tại Thiên Giới, nhưng thực sự tuyệt đối không phải gặp quá nhiều. Mà phạm vi Luyện Yêu sơn này lại to lớn như thế, càng khiến người khác không cách nào tưởng tượng. Không có thần thức thì dù cảm giác có tốt như thế nào cũng chỉ có thể phân biệt ra một hướng để tiến lên mà thôi. Mà phương hướng kia, trừ phi là một đường không ngừng mạnh mẽ xông thẳng tới, nếu không thì xâm nhập vào trong phạm vi vài tỷ kilomet này, ít nhiều vẫn bị lệch đi.
Dưới tình huống bình thường, hai huynh đệ này thám trắc chi giới tìm kiếm con mồi, đôi khi hoàn toàn không có chút thu hoạch, đôi khi thì lại có thu hoạch. Nhưng bình thường cũng chỉ gặp một hai người mà thôi. Lúc này, chỉ dò xét một lần liền có thể phát hiện bốn con mồi, có thể xem như mua bán gặp món hời rồi.
- Vừa vặn hợp thành một đường, chúng ta bắt đầu thôi. Bốn con mồi này, ngoài trừ một tên trong đó đại khái đạt tới trình độ Lục giai trung phẩm, còn lại đều mới tiến vào Lục giai, không có gì khó khăn.
Thanh niên lạnh lùng nhìn về một phương hướng, khóe miệng mang theo dáng tươi cười tàn khốc. Trong lúc tươi cười mơ hồ lộ ra sát cơ vô hạn.
- Tất cả đều nghe theo đại ca ngươi.
Thanh niên cười tà cười hắc hắc, nói.
- Đi!
Thanh niên lạnh lùng ra lệnh một tiếng, huynh đệ hai người liền lập tức bay về một phương hướng.
Loại hành động săn bắt này, hai huynh đệ hắn đều đã sớm vô cùng thuần thục rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.