Chương trước
Chương sau
Bàng Dương Thiên có chút nhíu mày một chút, cũng khẽ gật đầu:
- Trên thực tế, ta cũng có chút bận tâm. Những ngày này khi tu hành, chung quy vẫn cảm thấy tâm thần có chút không yên.
- Chẳng lẽ còn có nhân tố gì đó ngoài sự tính toán của chúng ta sao?
Sở Tiêu đột nhiên mở miệng nói. Nhìn bộ dáng nhíu mày của hắn, tựa hồ cũng có được cảm ứng nhất định.
Bàng Dương Thiên và Từ Tâm Ngâm đều nhíu mày, trở nên suy tư.
Nhưng cả nửa ngày cũng không có được đáp án xác thực nào, ở Đông Nam Thiên, ngoại trừ các bang phái loại nhỏ, các cá nhân cùng liên hợp với Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn ra, tựa hồ không còn cách nào khác khiến Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn trong thời khắc cuối cùng có thể xoay chuyển thế cục.
Nhưng những bang phái loại nhỏ này, từ rất nhiều năm trước, Từ Tâm Ngâm đã từng ghé qua. Lúc trước Thanh Nguyên Kiếm Tông và Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn còn chưa khai chiến, dưới sự cưỡng bức cộng thêm lợi dụ của Từ Tâm Ngâm, những bang phái này cũng chỉ có thể bề ngoài thoạt nhìn như liên hợp với Chiến Đạo Minh Kỳ Tuyệt Môn, trên thực tế đã chuyển thành môn hạ của Thanh Nguyên Kiếm Tông...Dù sao, thực lực của Thanh Nguyên Kiếm Tông vẫn còn đó, những bang phái và cá nhân kia không có ai muốn đắc tội cả.
Nếu Thanh Nguyên Kiếm Tông không biết thì cũng thôi đi, nếu đã biết thì không có có bao nhiêu môn phái nhỏ dám phản kháng Thanh Nguyên Kiếm Tông cả. Đối với Thanh Nguyên Kiếm Tông mà nói, một môn phái nhỏ, phất tay cũng có thể đơn giản diệt môn hắn rồi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lúc này đột nhiên khai chiến với Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn, những bang phái kia cũng nổi lên không ít tác dụng. Căn bản không có khả năng lật bàn nữa. Nếu không, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn mặc dù lấy được thắng lợi cuối cùng, cũng quyết không cho phép bọn họ tồn tại.
Như vậy, là cái gì khiến Bàng Dương Thiên, Từ Tâm Ngâm, Sở Tiêu, những cường giả cảnh giới Hư Thần Cảnh đỉnh tiêm ở Thiên Giới cũng cảm nhận được một tia bất an chứ?
Khổ tư khó giải, Bàng Dương Thiên cũng chỉ có thể cau mày nói:
- Đêm dài lắm mộng. Xem ra, chúng ta phải công kích nhanh thêm mới được.
Từ Tâm Ngâm trầm ngâm một phen, lập tức mở miệng nói:
- Nếu đã muốn đẩy nhanh chiến đấu, vậy dứt khoát phái tất cả đệ tử áo lam của Lộng Kiếm Đường lên đi. Lưu lại Tâm Kiếm Đường, có lẽ cũng đủ rồi. Tin rằng hiện giờ Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn, cũng sẽ không ngốc đến mức phái người đến công kích tông phủ tông ta đâu.
Từ Tâm Ngâm nói không sai, hiện giờ chiến đấu đã đến trình độ này, Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn cũng đã ốc còn không mang nổi mình ốc rồi, nào có năng lực phân ra để đối phó với bổn môn Kiếm Tông nữa chứ? Mặc dù có đến, cũng là sau khi Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn bị công phá, rất nhiều đệ tử phản tông. Những người kia còn có gì có thể cậy vào nữa.
- Aizz, nếu chúng ta có thể ra tay, nào cần phiền toái như vậy? Chỉ là một cái Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn thôi, rõ ràng cũng dám hung hăng càn quấy như thế!
Sở Tiêu nhịn không được nói thầm một câu.
Bàng Dương Thiên và Từ Tâm Ngâm sửng sốt một chút, lập tức lắc đầu cười khổ...
Cường giả Hư Thần Cảnh, không cho phép tham dự vào tranh đấu giữa môn phái. Nếu không, lấy Thanh Nguyên Kiếm Tông có tam đại cường giả Hư Thần Cảnh tọa trấn...Đông Nam Thiên, đã sớm là Kiếm Tông độc tôn rồi.
- Tốt rồi, quy củ này cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai. Truyền lệnh xuống, để cho tất cả đệ tử đã ngoài áo lam của Lộng Kiếm Đường đều tham gia vào trong chiến đấu kia...Chắc hẳn, bọn hắn cũng đã không còn kiên nhẫn nữa rồi.
Bàng Dương Thiên cười khổ lắc đầu, mở miệng nói. Hai người Từ, Sở nhẹ gật đầu, sau đó từng người rời khỏi.
Kiếm Tông, Lộng Kiếm Đường, trong một phù phong linh mạch.
Linh lực cuồng bạo như cơn gió tàn sát bừa bãi trên phù phong, thực vật trên phù phong sớm đã bị linh lực phong bạo càn quét thành tro bụi.
Mà ở tâm của cơn lốc linh lực này, một đạo thân ảnh lại mơ mơ hồ hồ xuất hiện.
Giống như cự kình hấp nước, thiên địa linh lực vô cùng nồng đậm điên cuồng chui vào trong thân thể kia. Năng lượng tinh thuần đến cực điểm không ngừng ra vào thân thể hắn, mà mỗi một lần ra vào, đều có linh lực chui vào da thịt hắn, cốt cách, kinh mạch, mỗi một lần đều cường hóa thân thể hắn, khiến thân thể hắn đạt đến một trình độ đáng sợ.
Trên đỉnh phù phong xa xa, rất nhiều đệ tử áo lam cảm nhận được cổ linh lực kia, liền hâm mộ nhìn đi.
- Không biết là vị sư thúc nào đang tu hành, loại tốc độ hấp thu linh lực này, quả thực đáng sợ!
Có người hâm mộ sợ hãi than.
- Đúng vậy, nửa năm này, cơ hồ tốc độ mỗi ngày đều giống hệt hôm nay...Quá dọa người rồi. Thiên tư của vị sư thúc này, quả thực cường đại đến đáng sợ!
Bên cạnh có người gật đầu thật sâu chấp nhận, biểu lộ khi nhìn về phía phù phong đối diện, tràn đầy hâm mộ.
Tốc độ hấp thu linh lực cũng có nhanh có chậm. Nguyên nhân lớn nhất tự nhiên là do tu vị tinh thần lực. Những người thiên tư tốt, tu vị tinh thần lực cao đương nhiên sẽ hấp thu linh khí nhanh hơn. Mà tu vị tinh thần lực thấp, tốc độ hấp thu linh lực sẽ rất thấp. Đó chính là thiên tư.
Đương nhiên, cái này cũng không phải đúng tuyệt đối. Nếu chỉ riếng tốc độ hấp thu nhanh thôi thì cũng không làm được gì, thân thể của ngươi còn phải chịu được sự trùng kích của linh lực, có thể tiêu hóa một cách hiệu quả những linh lực tiến vào cơ thể, đó mới gọi là hấp thu chân chính.
Cho nên, thiên tư, chẳng khác nào tâm thân tu vị và thân thể có thể hấp thu tốt! Cả hai, thiếu một thứ cũng không được.
Trong khi những để tử áo lam hoặc áo đỏ của phù phong khác hâm mộ thì linh lực vô cùng cuồng bạo ở phù phong kia liền bình tĩnh lại. Thời gian dần trôi qua liền hoàn toàn tiêu tán mất.
Lâm Dịch mở mắt từ trong nhập định, một vòng huyết sắc càng thêm rõ ràng lóe ra từ sâu trong đồng tử hắn.
Cảm ứng trạng thái thân thể mình một chút, khóe miệng Lâm Dịch không khỏi lộ ra dáng cười.
- Linh lực của linh mạch này, quả nhiên không phải chuyện đùa! Ở chỗ này, không sử dụng bất kỳ linh dược hoặc nội đan tăng lên linh lực gì cả, nhưng tốc độ tu hành lại nhanh như thế. Nửa năm trước, Thanh Nguyên Kiếm Quyết tầng thứ chín của ta nhiều nhất chỉ đạt tới ba mươi hai chu thiên, nhưng trong vòng nửa năm ngắn ngủi, rõ ràng đã đạt đến ba mươi chín chu thiên, tốc độ tiến bộ cực nhanh, cực kì khủng bố!
Lâm Dịch thầm cảm khái trong lòng.
Phải biết rằng, Thanh Nguyên Kiếm Quyết càng tu hành càng khó tiến bộ, chỉ trong nửa năm ngắn ngủi, nếu ở trên phù phong của Tiêu Dụ, không sử dụng bất luận bảo bối tăng lên năng lượng nào, chỉ sợ nhiều nhất có thể tăng lên một hai chu thiên đã là cực hạn rồi. Nhưng trên phù phong linh mạch này, rõ ràng lại tăng lên 7 chu thiên, tốc độ đâu chỉ hơn gấp 3 lần!
- Linh lực trên phù phong này đã nồng đậm như vậy, không biết bên trong linh mạch còn nồng đậm đến mức nào nữa?
Mục quang của Lâm Dịch không khỏi nhìn về phía linh mạch như mộng ảo bên dưới phù phong.
Hắn còn nhớ rõ ngày đó cường giả áo tím mặt tròn đã nói linh mạch này có một cấm chế vô cùng lớn bao trùm. Tính ra, ngoại trừ hiệu quả chống cự kẻ thù bên ngoài ra, còn có năng lực ngăn cản linh lực tiết ra ngoài nữa a?
Lâm Dịch đoán chừng, trình độ nồng đậm của năng lượng trong linh mạch kia, chỉ sợ còn nồng đậm hơn chỗ này gấp mười lần a! Nếu có thể tới đó tu hành thì...
Lâm Dịch nghĩ nghĩ, lập tức lắc đầu...Mình trong thời gian mấy chục năm ngắn ngủi, liền từ một gã đệ tử mới nhập môn, phát triển đến đệ tử cấp tinh anh như hiện giờ, ở Thiên Giới chỉ sợ cũng coi như tương đối đáng quý rồi. Có thể có cơ hội tới chỗ này tu hành đã là tốt rồi, sao lại không biết đủ nữa?
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch bật cười, sau đó nhìn chung quanh một chút, thân hình nhoáng một cái, hóa thành một đạo bạch mang biến mất không thấy gì nữa.
- Ngươi xem, vị sư thúc kia lại đi ra rồi.
- Nửa năm qua mỗi khi hắn tu hành xong, liền trực tiếp ly khai khiến người khác ngay cả cơ hội tiếp xúc cũng không có.
- Khi hắn tu hành linh lực bạo ngược như thế, chỉ sợ chư vị sư thúc cũng khó có thể đến gần. Nhưng mà, khi hắn tu hành xong liền lập tức rời đi, thật không biết mục đích hắn làm vậy là gì nữa?
- Đúng vậy...
Đừng thấy Lâm Dịch suy nghĩ thời gian dài như vậy, kỳ thật chỉ trong chốc lát thôi, sau đó liền rời đi, căn bản không cho những người hiếu kỳ kia một chút cơ hội.
Mục đích Lâm Dịch làm như vậy, kỳ thực chỉ là không muốn thực lực của mình lộ ra trước mặt người khác thôi. Thiên Giới này nguy cơ khắp nơi, chỉ theo lời Khương Vân nói thôi là có thể biết được. Vĩnh viễn đừng cho người khác biết rõ giới hạn của mình, đó chính là con đường duy nhất để sinh tồn được ở Thiên Giới.
Cho nên trong nửa năm qua, hắn mỗi ngày đến một chỗ tu hành, sau đó liền đổi chỗ. Lấy thực lực hiện giờ của hắn, nếu triển khai toàn bộ tốc độ thì trong cư ly ngắn dù là cường giả cấp bậc đệ tử tinh anh cũng khó mà phát hiện.
Cũng may phù phong ở chỗ này cũng không ít.
Nói đến đệ tử cấp tinh anh, không thể không nói một câu...Vào bốn tháng trước, đệ tử tinh anh của Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường cũng đã về tới tông phái. Có hơn mười người được phái tới nơi này, lẽ ra đệ tử áo lam khác phải rời đi nhưng nào biết được lúc đó Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn lại công kích bổn môn. Cường giả cấp tinh anh đều ra ngoài nghênh chiến...Trận chiến ấy tuy rằng địch nhân bị tiêu diệt toàn bộ, nhưng cường giả cấp bậc đệ tử tinh anh cũng vẫn lạc không ít. Cân nhắc đến vấn đề nhân lực cho nên đệ tử áo lam như Lâm Dịch cũng không rút đi như kế hoạch.
Hôm nay ở chỗ này cũng có hơn mười đệ tử Tinh Anh.
Bất quá Tiêu Dụ lại không có trong đó. Vốn Lâm Dịch còn có chút bận tâm, nhưng sau khi hỏi thăm một cường giả cấp tinh anh, mới yên lòng. Tiêu Dụ bị phái đến nơi khác, tuy rằng cũng tham gia cuộc chiến chống địch kia, nhưng cũng không xuất hiện gì ngoài ý muốn cả.
Lúc này mới khiến Lâm Dịch có thể an tâm tu hành.
Thần thức Lâm Dịch phát ra. Bởi vì linh lực quá mức nồng đậm nên thần trí hắn cũng bị năng lượng quấy nhiễu, chỉ có thể đạt đến khoảng cách một phần mười bình thường,. Nhưng một phần mười này cũng đã là 10 km rồi. Sau khi phát hiện một phù phong không có người, thân hình Lâm Dịch lập tức bay vào, sau một lát liền đáp xuống.
Phù phong chung quanh tuy rằng coi như canh gác lẫn nhau, nhưng khoảng cách lại lên đến 10 km, Lâm Dịch cũng không lo lắng tốc độ của mình sẽ bị người khác nhìn thấy.
Sau khi hít sâu một hơi, Lâm Dịch định bắt đầu tu hành những kĩ xảo khác.
Hôm nay, Phân Thân Thuật của hắn cũng chỉ có thể phân ra ba phân thân. Những ngày này, hắn một lòng tăng lên linh lực của mình, cũng không chú ý lắm đến phương diện công pháp. Ngoại trừ mỗi ngày nhất định phải rút ra một thời gian ngắn để thông qua thổi sao tăng lên tinh thần lực của mình ra, phần lớn thời giờ đều dùng để đề thăng tâm quyết của mình.
Chỉ thấy thân hình hắn nhoáng một cái, chung quanh liền xuất hiện ba Lâm Dịch giống bản tôn như đúc, vừa muốn hành động, một tiếng tiếng kèn khoan thai truyền đến, Lâm Dịch không khỏi ngừng hành động, nhíu mày, nhìn về phía tiếng kèn vang lên.
Tiếng kèn này, chính là lệnh tụ tập, cái này Lâm Dịch ngược lại có biết đến. Ba Lâm Dịch ở chung quanh lập tức hóa thành một vũng nước biến mất không thấy gì nữa, mà Lâm Dịch lại nhíu mày.
- Giờ tụ tập làm gì nhỉ?
Lâm Dịch tò mò nghĩ đến, nhưng dưới chân lại không chậm, thân hình nhoáng một cái, đã hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía tiếng kèn.
Trong lúc phi hành, phát hiện trên bầu trời cũng có vài chục đạo bạch mang đang hội tụ về một chỗ, đúng là các đệ tử của Kiếm Tông.
Sau một lát, Lâm Dịch đã đáp xuống một phù phong. Phù phong này, đã có rất nhiều đệ tử gần đó đến. Đúng là phù phong mà ngày đó khi bọn người Lâm Dịch vừa lên đây đã đứng. Lâm Dịch nhìn thoáng qua, phát hiện một gã cường giả áo tím đang lạnh lùng đứng trước mặt mọi người. Mọi người nhao nhao nghị luận, nhưng cường giả áo tím kia lại không chút nhúc nhích, xem ra, đúng là do hắn thổi lệnh tụ tập.
Mà đệ tử áo tím này, đúng là tên thanh niên lạnh lùng Lâm Dịch nhìn thấy hôm đó.
- Giờ tụ tập làm gì thế?
- Ta cũng không rõ lắm...Không phải muốn chúng ta rời đi đấy chứ?
- Không phải đâu? Không được dùng linh mạch nữa, linh lực ở đó sung túc như thế...phải rời đi sao?
Tiếng suy đoán ông ông vang lên bên tai, Lâm Dịch không khỏi nhíu mày một chút, nhưng lập tức không thèm để ý nữa. Cụ thể phải làm chuyện gì, chắc hẳn cường giả áo tím kia sẽ nói rõ.
Sau một lát, không còn người nào đến nữa, cường giả áo tím kia quét mắt liếc một cái, lập tức gật đầu nói:
- Đi theo ta.
Nói xong, quay người đi lên Truyền Tống Trận, sau đó chờ mọi người.
Mọi người sửng sốt một chút, nhưng cũng lập tức đi theo, cộng thêm cường giả cấp bậc tinh anh, tộng cộng cũng chỉ hơn bốn mươi người, cũng đủ rồi.
Một hồi ngân mang lóe lên, tràng cảnh trước mặt chuyển đối, lại đi đến chủ đường của Lộng Kiếm Đường.
Mà lúc này, ở đó đã có rất nhiều đệ tử áo lam, đang đứng ở ngoài cửa Lộng Kiếm Các, đầu người bắt đầu khởi động, chỉ sợ không dưới mấy ngàn người.
- Xem ra không riêng chúng ta, ngay cả đệ tử ở chỗ khác cũng bị tu tập về, đến cùng là sao vậy? Chiến đấu đã xong?
Lâm Dịch thầm suy đoán trong lòng, đi theo sau đám người, đi vào đội ngũ hình vuông.
Người chung quanh nhao nhao nghị luận, phần lớn đều là suy đoán mục đích của lần tụ tập này, nhưng không có ai biết cả. Mà ở trước đội ngũ hình vuông, chính là Lộng Kiếm Các...Chỉ là lúc này, cũng không có cường giả cấp bậc ngoài áo tím ở đó, xem ra còn phải chờ một lúc nữa.
Lâm Dịch thầm suy đoán trong lòng rốt cục xảy ra chuyện gì, thời gian cứ như vậy trôi qua. Sau một lát, toàn bộ chủ đường đã tràn đầy. Người so với khi phân phối cương vị ngày đó còn đông hơn, Lâm Dịch biết rõ, cái đó cũng là vì ngày đó còn rất nhiều đệ tử áo lam chưa tới. Lúc này đều đã trình diện đủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.