Mà thân thể Lâm Dịch trên không trung cơ hồ bị một tầng băng bao vây, cứng lại trên không trung.
Thẳng đến lúc này, động tác của thanh niên coi như xong. Thanh niên thở dài một hơi, nhìn về phía Lâm Dịch bị băng phong ở phía sau, vừa rồi tiêu hao một phen, đối với hắn cũng không coi vào đâu cả.
Hắn có chút ghen ghét nhìn Lâm Dịch bên trong khối băng, thầm nói:
- Tiểu tử, coi như ngươi vận khí tốt. Bản tôn năm đó thiếu nợ Huyết Hổ một nhân tình, hiện giờ giao Thiên Liên Nhụy cho ngươi, coi như đã trả nhân tình cho hắn rồi, giờ bản tôn và Huyết Hổ đã không thiếu nợ gì nhau nữa. Ngày sau, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.
Nói xong câu đó, thanh niên vẫn có chút đau lòng nhìn thoáng qua chỗ Thiên Liên Nhụy vẫn lóe ra tinh lam sắc quang mang. Chỉ thấy tay phải hắn trảo vào hư không, cái hố lập lòe kia cứ vậy bị nhấc lên, chậm rãi rơi vào tay hắn.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, bất đắc dĩ thở dài nói:
- Aizz...Cũng không biết lúc nào mới có được gốc Thiên Liên Nhụy thứ hai nữa, đang khi nói chuyện, ánh mắt quét về phía cánh hoa Thiên Liên Nhụy trên mặt đất, khẽ thở dài một tiếng, vung tay lên, ngân mang hiện lên, cánh hoa kia cũng biến mất không thấy nữa.
Hắn lúc này mới ngẩng đầu lên liếc nhìn bốn phía, chỉ thấy địa phương mỹ diệu như mùa xuân tháng ba vừa rồi, giờ đã biến thành một mảnh thế giới băng sương. Cây cối, hoa cỏ, đểu trùng...tất cả đều bị bao trùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453739/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.