Chương trước
Chương sau
Lâm Dịch sau khi đọc qua ghi chép trên tấm da màu đen, cũng thầm cảm thấy bản thân may mắn không có làm loạn. Bằng không chỉ sợ thực sự là sẽ hóa thành tro tàn.
Hắc Viêm Long làm một trong địa vị tối cao của Long tộc, lực lượng của nó, nhân loại bình thường sao có thể hoàn toàn nắm giữ? Càng nhiều chỉ có thể đem nó coi như một kiện vũ khí mà thôi.
Hơn nữa mặc dù chỉ là xem như vũ khí, yêu cầu đối với người sử dụng nó cũng vô cùng nghiêm ngặt.
Đầu tiên, thực lực của người sử dụng nhất định là không được quá yếu, tuy rằng đây chỉ là một tia năng lượng phân thân, nhưng bản thể của nó vẫn lưu lại một điểm ý thức tà ác của bản tôn Hắc Viêm Long. Nếu lực lượng của người sử dụng không đủ mạnh, rất dễ bị ý thức tà ác chi phối, do đó trở thành một cỗ máy giết chóc. Từ điểm này mà nói, Hắc Viêm Long nói là năng lượng phân thân, không bằng nói là một kiện thần khí uy lực siêu cường. Bởi vì loại tình huống ý thức tà ác này ảnh hưởng tới người sử dụng quả thực cùng khí linh của thần khí cường đại phản phệ không khác biệt.
Ngoài tinh thần năng lượng ra, yêu cầu năng lượng đối với vật chủ cũng rất cao. Đây dù sao cũng là phân thân của Hắc Viêm Long, bản thân ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ. Nếu như không có tinh thần lực cường đại, sẽ rất dễ khiến thân thể vật chủ tan vỡ, tiến tới hóa thành tro tàn.
Thứ nhì, Hắc Viêm Long tự nhiên là bản thể và huyễn thể, tên như ý nghĩa, bản thể chỉ tự nhiên là một tia phân thân của Hắc Viêm Long. Mà huyễn thể chính là năng lượng trên người nó huyễn hóa ra. Thực lực của bản thể so với huyễn thể cũng cường đại hơn nhiều lắm.
Hàng nghìn hàng vạn kinh sợ đan xen, lại thân bị trọng thương, một thùng lửa giận, lúc này mới không chú ý đem bản thể Hắc Viêm Long phóng xuất ra. Do đó, uy lực mới có thể cường đại đến loại trình độ kia. Nếu là huyễn thể tuy rằng trình độ năng lượng khó chơi cũng không có giảm bớt, nhưng ít ra sẽ không tạo thành phá hoại lớn như vậy.
Nhưng mà bản thể công kích và huyễn thể công kích đều có lợi hại riêng. Bản thể công kích, lực công kích cường đại, nhưng nếu là gặp phải cường giả, có thần khí loại bắt giữ, rất có thể sẽ đem Hắc Viêm Long thu vào bên trong. Giống như Khổng Lập lúc đó làm ra. Năng lượng của Hắc Viêm Long dù sao không phải thần khí, nó cũng không cần nhận chủ, liền bị hút đi.
Mà năng lượng của huyễn thể tuy rằng không có bị thần khí thu lấy, nhưng lực công kích cũng so với bản thể kém hơn rất nhiều. Đồng thời, phạm vi công kích càng kém bản thể rất xa.
Mặc dù có một vài khuyết điểm, nhưng không thể không nói, phân thân của Hắc Viêm Long này xác thực phi thường cường đại. Quan trọng là một tầng ám hắc viêm như hắc sắc vụ khí dày đặc kia, căn cứ theo nội dung ghi chép trên tấm da kia, ám hắc viêm không những nhiệt độ cao kinh người, tính ăn mòn của nó cũng phi thường cường đại. Trong năng lượng đã biết, ngoại trừ Bạch Hổ Thần Quỳ Minh Thủy ra, còn không có cái gì có thể dập tắt hoặc chống đỡ được nó.
May là, loại hỏa diễm này vô luận là thiêu đốt nhiều mục tiêu đều không lại trở nên lớn hơn. Bằng không, e là ngũ thần, đến tột cùng là Thanh Long, hay là Hắc Viêm Long vẫn là không dám chắc.
Mà muốn khống chế năng lượng của Hắc Viêm Long, sử dụng nó như cánh tay, cần thông qua một loại bí pháp, bên trong cơ thể người mở ra một bộ vị có thể không nhìn năng lượng của Hắc Viêm Long. Sau đó lấy một loại bí pháp đem nó hoàn toàn phong ấn chế trụ. Chờ khi cần sử dụng, có thể tạm thời giải bỏ phong ấn, mà bình thường liền bị vây trong trạng thái hoàn toàn phong ấn.
Những phương pháp này trên tấm da màu đen kia đều có ghi chép lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Lâm Dịch lại tỉ mỉ nghiên cứu cái bình cùng tấm da màu đen này một hồi, sau đó mới hít sâu một hơi, ngăn chặn trong lòng có chút cảm giác hưng phấn muốn thử nghiệm. Trong tay ngân mang chợt lóe liền biến mất vô tung vô ảnh.
Hiện tại hắn cũng không có thời gian làm cái khác. Ngày mai, Bạch Đế Khánh, liền cũng chính là ngày đại hỉ của mình. tất cả còn phải để lúc khác lại nói.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch nhìn ngoài phòng, mặt trời đã ngả về tây, hắn quyết định đi viện chủ xem một chút. Ngày mai liền thân, đêm nay khẳng định có rất nhiều chuyện cần bận rộn.
Huỷ bỏ cấm chế, lại đem cái bàn để lại chỗ cũ. Lâm Dịch ra ngoài.
- Lâm đại nhân...
Còn chưa đi ra cửa, bên ngoài đột nhiên có người gọi một tiếng. Lâm Dịch mở cửa là một gã hộ vệ đang ở ngoài phòng.
Tên hộ vệ kia vừa thấy Lâm Dịch mở cửa, nhất thời cung kính nói:
- Lâm đại nhân, đại trưởng lão để cho ta tới thông tri ngài một tiếng. Phụ mẫu cùng với muội muội đã đến quý phủ.
- Cái gì?
Trên mặt Lâm Dịch nhất thời lộ ra thần sắc kinh hỉ nói:
- Phụ mẫu ta đều đã đến rồi sao?
Hộ vệ kia gật đầu nói:
- Dạ, đại nhân. Đại trưởng lão mời ngài hiện tại qua gặp.
- Được, ta lập tức qua đó.
Lâm Dịch lập tức gật đầu, liền khẩn trương hướng phía viện chủ bước tới.
Đi tới viện chủ, vẫn là vô cùng náo nhiệt. Ngày hôm nay lại tới hai nhóm Tinh Vị Cảnh cường giả, cả viện tử có vẻ càng thêm náo nhiệt. Nhìn thấy hắn đến, nhất thời có người cười chào hỏi, chúc mừng hắn. Lâm Dịch qua loa vài câu, liền vội vã tiến vào phòng khách.
Vừa tiến vào phòng khách, Lâm Dịch thấy Thư Bác đang ngồi ở bên cạnh ba người Lâm Cường, cùng với Vân Băng, Lâm Yến.
- Phụ thân, mẫu thân!
Nét mặt Lâm Dịch nhất thời dâng lên một cổ vui mừng, bước nhanh vào.
Nguyên bản Lâm Cường đang cười nói chuyện, nghe vậy nhất thời quay đầu Lâm Dịch, trong mắt hiện lên tia vui mừng, lập tức tươi cười.
Lâm Dịch bước nhanh tới trước mặt Lâm Cường, thần sắc có chút kích động lại gọi:
- Phụ thân, mẫu thân...
Lâm Cường cười gật đầu, nhìn Lâm Dịch, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng:
- Dịch nhi, đã lâu rồi không gặp con...
Lâm Dịch nghe vậy, thần sắc kích động, lại không biết nên nói cái gì cho tốt.
Một bên Vân Băng chạy tới bên cạnh Lâm Dịch.
- Mẫu thân...
Vân Băng cười nhìn nhi tử so với mình cao hơn nửa thân này, trong mắt cũng là vui mừng dị thường. Đưa tay chỉnh lý mái tóc hơi chút mất trật tự của Lâm Dịch, cười gật đầu, cũng không nói gì. Nhưng một cổ tình thương của mẹ mái tóc cũng từ trên người nàng phát ra, khiến Lâm Dịch cảm thấy phi thường ấm áp.
- Ca ca...!
Lâm Yến chu cái miệng nhỏ nhắn, không hờn giận đi tới bên cạnh Lâm Dịch.
Lâm Dịch không khỏi lộ ra dáng tươi cười, nhịn không được véo cái mũi thanh tú của Lâm Yến một cái, cười nói:
- Được được, ta biết rồi.
Lâm Yến khẽ nhăn mặt, nhíu cái mũi nhỏ, liền ngạc nhiên nói:
- Ngươi biết? Ngươi biết cái gì?
Lâm Dịch nhún vai nói:
- Không phải là ngươi muốn trách ta trước đó không nói cho ngươi biết sao? Hiện tại ta nhận phạt, ngươi muốn cái gì?
Con mắt Lâm Yến nhất thời sáng ngời, vẻ mặt không hờn giận nhất thời biến mất, vui vẻ nói:
- Muốn cái gì đều có thể sao?
Lâm Dịch cười gật đầu, cũng nói:
- Chỉ cần là ca ca có.
Lâm Yến nhất thời cười hì hì, con mắt híp thành một đạo nguyệt nha nhi, nói:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.