Chương trước
Chương sau
Chính vào lúc này, Y Tây Đa hôn mê ở tầng một cũng chậm rãi tỉnh lại.
- A...
Tuy rằng vết thương trên người đã được Lâm Dịch chữa trị qua thế nhưng cảm giác vẫn vô cùng đau đớn và run rẩy. Y Tây Đa khẽ động liền cảm nhận được, đại não của hắn tỉnh táo lại ngay lập tức.
- Ta không chết sao?
Y Tây Đa phóng ra quang mang thanh sắc lên người, một góc không gian vặn vẹo một hồi liền xuất hiện thân hình hắn.
Trên mặt Y Tây Đa biểu lộ vẻ kinh dị, nhưng hắn chỉ hơi chút sững sờ liền bật dậy khỏi mặt đất. Quang mang thanh sắc bám theo trên người, cứ như vậy trực tiếp bay thẳng tới thông đạo vọt vào lầu trên.
Không gian trong tầng bảy vô cùng náo nhiệt. Năng lượng chấn động kịch liệt bên ngoài khiến mọi người trong phòng đi đi lại lại, nghi hoặc vô cùng.
- Xảy ra chuyện gì?
Có người dò hỏi, sau đó hành lang tầng tám truyền lại tin tức: Vân Băng bị người khác đưa đi.
Lúc này Đại trưởng lão Thủy hệ đã trở lại gian phòng của mình. Nàng cảm nhận được năng lượng chấn động kịch liệt liền biết rõ hành tung của hai người đã bị phát hiện, trong mắt liền hiện vẻ lo lắng. Thế nhưng khi nàng đi tới gian phòng bung bét kia, lo lắng trên mặt đã biến thành nghi hoặc.
- Đại trưởng lão, không tốt rồi. Tiểu thư Vân Băng bị người khác cưỡng ép đưa đi.
Người đầu tiên phát hiện Y Đa phụ trách thông báo cho các Đại trưởng lão. Hắn vừa đi tới trước của của Đại trưởng lão Thủy hệ liền la lớn.
- Ngươi nói cái gì?
Đại trưởng lão Thủy hệ biểu lộ thần sắc kinh ngạc khiến cho người khác không biết rằng hiện giờ nàng mới nhận được thông tin.
- Là người nào? Ở nơi đâu?
Đại trưởng lão Thủy hệ truy vấn.
Người nọ đứng trước mặt nàng, có chút lo lắng nói:
- Hắn đi lên tầng thứ tám, Y Đa nhìn thấy hắn liền bị đánh trọng thương...Xem ra thực lực đối phương rất mạnh, rất có thể là cường giả ngoài Đại tinh vị.
Phải biết rằng bản thân Y Đa là Trung tinh vị trung giai. Có thể đánh hắn lập tức thành trọng thương cũng chỉ có thực lực ngoài Đại tinh vị mới làm được. Mặc dù Trung tinh vị thượng giai cũng không có khả năng dễ dàng như vậy.
- Mau đi thông báo cho Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão, ta đuổi theo bọn chúng.
Đại trưởng lão Thủy hệ nói xong, thân hình khẽ động, nàng dùng một tốc độ khiến mọi người kinh ngạc mà biến mất trên không trung. Người nọ thoáng sững sờ một chút, ngay sau đó cũng vội vàng phóng đi.
Đến lúc này, cả tầng bảy đã loạn, tất cả những trưởng lão Cổ Năng đều đi tới tầng tám. Gần sáu vạn năm qua đây là lần đầu tiên có người ngoài xâm lấn Cổ Năng thành công. Điều này khiến trong lòng những trưởng lão tại đây có một tia phẫn nộ.
Uy nghiêm của Cổ Năng suốt sáu vạn năm qua không thể khinh nhờn.
Vì vậy, phần đông ánh mắt của những người bình thường đều lộ vẻ kinh ngạc nhìn Bổn Nguyên Chi Tháp, ngọn tháp không ngừng kích xạ ra tia sáng trắng bắn về phía không trung. Đến đây, những người dân thường cũng cảm thấy không đúng.
- Cái này...Chuyện gì đã xả ra? Các đại nhân đều...
Tiếng nghị luận xen lẫn những âm thanh kinh ngạc.
- Không biết a...
- Nhất định là đã xảy ra đại sự gì.
- Chắc chắn rồi...
Nội Hi cũng lộ ra thần sắc kinh hãi nhìn những tia sáng trắng không ngừng bay qua đầu trên không trung, trong lòng cảm giác chấn động bởi vì hắn cảm giác được...việc này có quan hệ với người xa lạ cùng đi trước kia.
Y Tây Đa đã đi tới thông đạo của tầng sáu lên tầng bảy. Nhưng cho đến lúc này hắn còn không biết hành tung của Lâm Dịch đã bị người khác phát hiện. Hắn vẫn không dừng lại chút nào tiếp tục bay đi. Bạch quang hiện lên cho hắn chứng kiến thời điểm trước của hành lang, Y Tây Đa thoáng sững sờ một lát rồi lại vội vàng bay đi, đồng thời hô lên:
- Đại trưởng lão, Tứ trưởng lão, có người ngoài xâm lấn.
Nhưng chính vào lúc này, Đại trưởng lão Tạp Bá Lý cùng Tứ trưởng lão Khoa Lâm Na đang nói chuyện với những trưởng lão khác điều gì đó.
Y Tây Đa vội vàng hạ xuống đất, hắn đi tới bên cạnh mấy người, khom người cúi xuống nói:
- Đại trưởng lão, vừa rồi có người lạ xâm lấn.
Một gã nam tử nghe được liền quay đầu lại nhìn, đây là một nam tử trung niên, mái tóc vàng xoăn quấn quanh đầu hắn, vẻ anh tuấn khắc sâu vào ngũ quan giống như do đã cẩm thạch được điêu khắc thành, một cỗ khí tức cao ngạo, thong dong tản ra từ người hắn.
Nhìn thấy Y Tây Đa, lông mày nam tử kia hơi nhăn lại, hắn nói:
- Không cần vội vàng. Từ từ nói. Đã có chuyện gì xảy ra?
Dường như bị khí độ đối phương lây nhiễm, Y Tây Đa cố gắng bình ổn âm tình, hắn hít sâu một hơi rồi nói:
- Ta cũng không biết đã qua bao lâu. Từ khi hộ vệ Nội Hi thông báo cho ta rằng hai vợ chồng Khắc Lôi Tư và Đổng Ni Na bảo ngài cho phép hai người bọn họ mang một người xa lạ tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp. Nội Hi cảm giác có chút không đùng liền báo nhanh cho ta. Ta cũng hiểu được có chút vấn đề liền tiến theo vào Bổn Nguyên Chi Tháp... Nguồn: truyentop.net
Y Tây Đa nhanh chóng kể lại giản lược cho nam tử kia nghe. Từ khi hắn nhận được tin tức mãi cho đến khi bị đối phương làm hôn mê mới tình lại.
- Cuối cùng ta vào trong bị hôn mê luôn...vừa rồi ta tỉnh giấc dậy mới phát hiện chính mình bị đối phương đặt ở trong góc. Ta vội vàng đi lên gặp Đại trưởng lão. Người này rất mạnh lại là lĩnh vực dị năng giả, nhất định phải bắt lấy hắn.
Y Tây Đa nhanh chóng nói.
Nam tử kia không khỏi nhíu mày, hắn nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Ngươi nói là...hắn có linh văn loại hổ sao?
Y Tây Đa gật đầu nói:
- Vâng, ta chắc chắn là vậy.
Trong mắt nam tử lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn quay đầu liếc mắt nhìn nữ tử kia.
Nữ tử phía sau hắn mặc một bộ trường bào màu trắng. Mái tóc dài màu đỏ mềm mại giống như sóng vỗ rối tung phía sau. Khuôn mặt mỹ lệ, dáng người cực kỳ nóng bỏng thế nhưng trên người nàng tràn ngập một tầng khí tức bình tĩnh thong dong, lại càng khiến cho người ta nhịn không được muốn cúi đầu trước loại khí tức đó.
- Xem ra ta sẽ không sai...không biết Tam trưởng lão đâu rồi?
Nam tử nói nhẹ một tiếng rồi quay lại nhìn tên đi thông báo cho những trưởng lão khác.
Trưởng lão kia lập tức cung kính nói:
- Vừa rồi Tam trưởng lão đã đi đuổi bắt hai người kia.
Nam tử gật đầu rồi nói:
- Chúng ta đi.
Nói xong, thân hình nam tử kia nhoáng một cái liền biến mất không còn dấu vết. Y Tây Đa và một vị trưởng lão khác hơi chút sững sờ, một lúc sau cả hai đều đi tới tầng tám...tầng thứ bảy không có cửa sổ. Muốn nhanh chóng ly khai chỉ có thể dùng tầng tám.
Mà chính vào lúc này, Lâm Dịch và Vân Băng cũng vội vã phi hành. Trước người Lâm Dịch xuất hiện một màn hào quang màu máu bao phủ hắn vào Vân Băng hoàn toàn vào bên trong. Lúc này Vân Băng không có lực lượng, lại phải phi hành cao trên không trung như vậy, nếu như không có vòng phòng hộ năng lượng thì không cách nào thừa nhận được. Nhưng dù là vậy thì sắc mặt nàng vẫn như cũ vô cùng tái nhợt. Nàng cắn chặt lấy hai hàm răng trắng ngà, cố gắng nhẫn nhịn...nàng biết rõ nếu lúc này bị người sau lưng truy đuổi theo thì nàng và Lâm Dịch đều có thể gặp phải nguy hiểm.
Lâm Dịch thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Vân Băng, thấy sắc mặt nàng tái nhợt không khỏi lo lắng mở miệng nói:
- Mẫu thân...người không sao chứ?
Vân Băng nghe vậy liền nhìn về phía Lâm Dịch, cố gắng cười cười gật đầu với hắn. Lúc này hắn khẽ động tạo thành quán tính khiến hắn không nói nên lời.
Lâm Dịch suy nghĩ, năng lượng huyết sắc trong tay lập tức rót vào trong cơ thể Vân Băng. Sắc mặt tái nhợt của Vân Băng lập tức phơn phớt hồng nhuận một chút, nàng hít thở sâu vài cái rồi nhìn về phía Lâm Dịch. Mà Lâm Dịch thấy sắc mặt mẫu thân đỡ hơn một chút mới buông lỏng một hơi, đồng thời an ủi:
- Mẫu thân yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng ra khỏi phạm vi Cổ Năng. Đến lúc đó chúng ta sẽ an toàn.
Vân Băng gật đầu nhẹ nhàng cười cười, nàng nhìn khuôn mặt anh tuấn của nhi tử chính mình. Trong lòng Vân Băng cảm giác tràn đầy hạnh phúc...đây là nhi tử nàng a, đây là nhi từ mà nàng ngày đêm mong nhớ a...
Lâm Dịch liếc mắt quay đầu lại...cách hắn không xa đã xuất hiện một ít tia sáng trắng. Mặc dù tốc độ Lâm Dịch nhanh thế nhưng những người sau lưng kia cũng không chậm...tuy rằng Lâm Dịch cũng là cường giả Đại tinh vị sơ giai thế nhưng nơi này đều là cường giả Đại tinh vị. Cổ Năng tuyệt đối không chỉ có vài tên Đại trưởng lão kia mà những cường giả Đại tinh vị của Cổ Năng ước chừng mười một người. Ở trên phương diện này, nhất là Kim hệ lại càng không hề yếu hơn Lâm Dịch chút nào.
Hào quang màu máu trên người Lâm Dịch bỗng nhiên nhấp nhoáng. Chẳng qua sau một lát đã biến thành hình thái sau khi gia trì chiến văn.
Vân Băng cảm nhận được tâm tình Lâm Dịch biến hóa, thế nhưng khi nàng chứng kiến hào quang yêu dị trong mắt Lâm Dịch thì đột nhiên trừng mắt kinh hãi.
- Dịch nhi.
Vân Băng lập tức kêu lên.
Lâm Dịch cho rằng xảy ra chuyện gì, hắn vội nhìn về phía Vân Băng nói:
- Mẫu thân, có chuyện gì sao?
Vân Băng kinh hãi nhìn Lâm Dịch, sắc mặt tái nhợt:
- Con...con...
Vân Băng đối với đối mắt hiện giờ của Lâm Dịch đã có ấn tượng, ký ức trong đầu nàng còn vô cùng mới mẻ. Trên thực tế đôi mắt vô cùng yêu này dị xuất hiện trong giấc mộng của nàng suốt ba mươi năm qua lại hiển hiện trên người Lâm Dịch. Đột nhiên Lâm Dịch biến thành bộ dáng như vậy, đương nhiên khiến nàng vô cùng kinh hãi.
Lâm Dịch nghi hoặc nhìn Vân Băng, hắn lập tức nhớ lại lời Lâm Cường nói với hắn, mau chóng giải thích:
- Mẫu thân không cần phải lo lắng, Dịch nhi cũng không phải khí cụ...tình hình cụ thể đợi lát sau thoát hiểm sẽ giải thích rõ ràng cho mẫu thân.
Lâm Dịch nói liền tục vài câu làm Vân Băng phản ứng lại, biểu hiện của Lâm Dịch rõ ràng không phải bị khống chế. Trong lòng nàng không khỏi buông lỏng một hơi đồng thời vẫn có chút lo lắng...
Tốc độ vẫn nhanh chóng như cũ, chỉ sau một lát đã xuất hiện một màn hào quang thất thải trước mặt.
Trong mắt Lâm Dịch lộ vẻ vui mừng, hắn nói:
- Mẫu thân, chỉ cần ra khỏi kết giới này thì chúng ta sẽ thoát hiểm.
Lâm Dịch nói lời này cũng không phải vô căn cứ. Tuyết rơi bên ngoài kết giới vô cùng tán loạn, mà tầm nhìn nơi đây rất ngắn. Hơn nữa dãy núi trùng trùng điệp điệp, chỉ cần tùy ý chọn một góc ngồi xuống, vận chuyển khí tức che giấu một thời gian. Cho dù là cường giả Đại tinh vị thượng giai cũng không có khả năng tìm ra được bọn hắn.
Tốc độ Lâm Dịch lại tăng thêm vài phần, tinh thể năng lượng thất thải cũng hướng về phía kết giới...Hào quang bảy màu lập lòe phía trên chiếu tới năng lượng kết giới trong lúc Lâm Dịch đang di chuyển. Kết giới lập tức khởi động.
Thân thể Lâm Dịch đi vào kết giới, ánh mắt hắn nóng rực. Mặc dù đám người sau lứng tới rất gần thế nhưng khoảng cách vẫn còn một đoạn. Trước khi năng lượng kết giới mở ra bọn họ tuyệt đối không có khả năng đuổi theo. Mà chỉ cần ra khỏi đây thì cả nhà bọn họ có thể chính thức đoàn tụ.
Rốt cục, kết giới bắt đầu khởi động, song khi kết giới mở một khoảng nhỏ thì ánh mắt nóng rực của Lâm Dịch trở nên ngốc trệ. Vẻ mặt vui mừng của hắn chậm rãi biến thành âm trầm ngay lập tức.
Bên ngoài kết giới có vài chục đội ngũ cường giả, hai người xuất hiện trước mắt Lâm Dịch đầu tiên, một gã thanh niên mặc trường bào màu xanh lộ vẻ ôn nhu, một thanh niên mặc trường bào màu vàng lộ vẻ anh tuấn. Lâm Dịch nhận ra cả hai người bọn họ.
- Khắc Lôi Tư, Đổng Ni Na...
Lâm Dịch chậm rãi nói, mà cùng lúc đó, đám tia sáng trắng phía sau cũng chậm rãi xuất hiện sáu đạo nhân ảnh...Bên trong đám này là mấy vị Đại trưởng lão cường giả Đại tinh vị thượng giai, trung giai cùng với Đại trưởng lão Thủy hệ.
Đại trưởng lão Thủy hệ vừa đi tới nhìn đám người bên ngoài, sắc mặt cũng vô cùng kinh hãi...
- Đây là...
Người thanh niên ôn nhu kia tỏ ra kinh ngạc, thế nhưng Khắc Lôi Tư ở bên cạnh hắn lại dùng ánh mắt oán hận nhìn Lâm Dịch đồng thời quay sang người thanh niên ôn nhu cung kính nói:
- Nhị trưởng lão, kia chính người xa lạ mà thuộc hạ nói.
Trong mắt người thanh niên ôn nhu hiện lên một vòng tinh mang, hắn nhìn Lâm Dịch từ trên xuống dưới.
Lúc này Lâm Dịch đã gia trì chiến văn, sau khi gia trì chiến văn xong, bộ dáng của hắn thay đổi, một đôi mắt màu máu nhìn chăm chú vào người thanh niên ôn nhu...Lâm Dịch có thể cảm giác được mặc dù có rất nhiều người xung quanh nhưng trên thực tế chỉ có người thanh niên ôn nhu trước mắt mới tạo thành uy hiếp đối với hắn. Nếu Lâm Dịch dự đoán không sai, người thanh niên ôn nhu kia nhất định là một cường giả Đại tinh vị thượng giai.
Vân Băng nhìn phía trước đột nhiên xuất hiện một đám người liền lộ biểu tình kinh hãi. Đặc biệt khi thấy hai người thanh niên mặc trường bào màu vàng và xanh kia, sắc mặt càng thêm tái nhợt. Nàng không khỏi ghé sát tai Lâm Dịch vội vàng nói:
- Dịch nhi, buông mẹ xuống, con mau đi trước đi. Hai người kia là Nhị trưởng lão Mộc hệ và Ngũ trưởng lão Thổ hệ, cả hai đều là cường giả đã ngoại Đại tinh vị trung giai, Nhị trưởng lão còn là Đại tinh vị thượng giai, con không phải đối thủ của ông ấy đâu...Thừa lúc hiện tại mau buông mẹ xuống rồi lập tức rời đi, nếu không chờ Đại trưởng lão và Tứ trưởng lão ở phía sau đuổi tới sẽ không kịp nữa...Mau lên a, bọn họ sẽ không làm gì mẹ đâu.
Vân Băng lo lắng nói thế nhưng sắc mặt Lâm Dịch vẫn như cũ không thay đổi. Hắn lạnh lùng nhìn thanh niên ôn nhu kia, cùng lúc đó trong lòng thầm suy tính. Lâm Dịch âm thầm điều động chất lỏng màu vàng, tay trái ôm Vân Băng phát ra Băng Sương Vịnh Thán tàn khuyết lập lòe mang theo một tia quang mang kim sắc.
Hiện giờ Đại tinh vị thượng giai cũng chỉ có một mình Đại trưởng lão Thủy hệ, Lâm Dịch tự nhiên không cần lo lắng. Hơn nữa có Đại trưởng lão Thủy hệ tại đây, không có mệnh lệnh của nàng, những cường giả Đại tinh vị trung giai xung quanh cũng không dám tùy ý tấn công...Cho nên Lâm Dịch chỉ cần dùng thế đánh sấm sét đẩy lui tên thanh niên ôn nhu kia thì sẽ có một đường sinh cơ.
- Ngươi là nhi tử Vân Băng sao.
Người thanh niên ôn nhu đột nhiên cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.