Lâm Cường nhẹ gật đầu:
- Đúng vây, cái bông tai này, chính là vật bị người mang ra khỏi Ma Nguyên Động Quật ngày ấy.
Dừng lại một chút, sau đó Lâm Cường tiếp tục nói:
- Cha nhớ rất rõ ràng, ngày đó cha đang tu hành như thường lệ, nhưng phụ thân của cha, chính là gia gia của con, lại đột nhiên gọi cha tới, biểu lộ lúc đó của ông ấy rất kích động, sau đó, phái cha chạy đến Mạn Vân sơn mạch, mà lúc đó, chính là lúc cha và mẹ con gặp nhau lần đầu tiên, lần đầu tiên gặp nhau, cha biết ngay cha đã yêu nàng, loại cảm giác này là một loại cảm giác rất huyền diệu, cha cũng không thể nói rõ ràng được.
- Lúc ấy, bông tai này là bên người một cỗ thi thể, người Tam đại truyền thừa, cơ hồ đều đồng thời chạy tới hiện trường, tất cả mọi người đều biết rõ tầm quan trọng của bông tai này, sau đó phân thành hai phe phái khác nhau, không người nào dám hành động thiếu suy nghĩ, nhưng theo thời gian trôi qua, đại chiến rốt cục cũng bạo phát.
- Phụ thân, đến tột cùng cấp bậc người là gì a?
Nói đến đây, Lâm Dịch lại đột nhiên cắt lời Lâm Cường, mang theo vài tia tò mò hỏi, Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến vừa rồi Lâm Cường có nói hắn là đệ tử hạch tâm Cổ văn truyền thừa, nếu như thực lực của hắn chỉ là ngũ cấp, cũng là có chút không nói nổi, hơn nữa, hắn đã từng nói qua, hai trăm ba mươi mốt năm trước, hắn đã là đệ tử hạch tâm rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453530/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.