Mà lần đầu nhìn thấy Lâm Dịch đã thích thủ sáo này rồi. Bề ngoài hoa lệ mà cổ xưa, tính chất mềm mại mà thoải mái dễ chịu, mang trên tay căn bản không chút cảm giác khó chịu, tựa như toàn bộ tay trái của hắn đều được bao trong một tầng nước mát vậy, người không biết chuyện nhìn thấy, căn bản sẽ không cho đây là thánh khí gì cả, chỉ xem đây là một quyền sao có tính trang trí tương đối đẹp thôi, có tính lừa gạt rất lớn.
Lễ trao giải trôi qua trong một mảnh hoan hô, một mảnh không khí hài hòa. Mà lễ trao giải chấm dứt, cũng tuyên cáo Vô Song Hội lần thứ 135 hoàn toàn kết thúc.
Buổi tối, mọi người tự nhiên tránh không được ăn mừng một phen.
Nhưng vượt ngoài ý liệu của Lâm Dịch chính là, lúc này người đến chúc mừng lại tương đối nhiều. Lạp Cổ Kỳ, Khải Ni Cổ Lạp, Thủy Linh Lung, Thư Mộng, Trương Tạp, Trương Diệc Vũ, Lạp Cơ Tư, Lâm gia...Tất cả những người Lâm Dịch biết, quen thuộc hoặc không đều đã đến. Thậm chí kể cả tất cả những Thánh Giai không mời mà tới khác, tất cả mọi người đều tỏ vẻ chúc mừng việc Lâm Dịch lấy được thành tích á quân.
Đến thăm là khách, tuy rằng Lâm Dịch không giỏi ăn nói, nhưng dầu gì cũng học vài năm chương trình giao tiếp trong học viện Tông Phạm. Tuy rằng trên cuộc thi thao tác thực tế hắn luôn dùng thất bại mà chấm dứt, nhưng lễ tiết cơ bản nhất vẫn rất rõ. Khi có người đối với Lâm Dịch lộ ra vẻ chúc mừng, vô luận có biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453524/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.