Chương trước
Chương sau
Lâm Dịch lập tức cảm giác được sau lưng có người đuổi theo. Không khỏi có chút dừng bước...Tâm tư của hắn vốn là vô cùng tức giận. Nhưng bởi vì đối phương là phụ mẫu của Thủy Linh Lung, cho nên Lâm Dịch không có biện pháp phát tiết...bất luận nói như thế nào, mặc dù là phụ thân Thủy Linh Lung muốn giết nàng cũng được...hắn cũng là phụ thân của Thủy Linh Lung. Lâm Dịch không thể ra tay với hắn được.
Nhưng lúc này rõ ràng lại có người dám ngăn cản hắn...Nộ hỏa trong lòng Lâm Dịch bốc cao ngùn ngụt...mặc dù không thể giết, cũng phải cho bọn hắn một bài học...Thủy Linh Lung lúc này đã hoàn toàn ở vào trạng thái thất thần. Nếu như không phải là có Lâm Dịch đỡ lấy, đoán chừng nàng ngay cả đứng cũng là vấn đề.
Bởi vậy, Lâm Dịch ngừng lại. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Thật không ngờ, khi thấy rõ thân ảnh đuổi theo, Lâm Dịch lập tức nhíu mày...lão đầu này rõ ràng là một người sắp chết. Bất quá bởi vì Thủy Linh Lung, Lâm Dịch bây giờ hầu như không có bất kỳ hảo cảm nào với thôn dân nơi đây. Nếu như đối phương đã không khách khí...cũng đừng hy vọng Lâm Dịch sẽ kính già yêu trẻ.
Ánh mắt đục ngầu của đại tế tự khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Thủy Linh Lung, lập tức lóe ra một tia sáng...điều này làm cho Lâm Dịch ngẩn ra. Tiếp theo là một cổ tà hỏa mọc lên trong lòng Lâm Dịch, bởi vì hắn thấy rõ ràng, trong đôi mắt đó là sự dâm dục trần trụi.
Tiếp theo, là tên đại tế tự kia bô bô nói một tràng. Nhưng mà Lâm Dịch căn bản là nửa chữ cũng không hiểu. Đập vào trong mắt Lâm Dịch, là ánh mắt tràn đầy dâm ô khi nhìn thấy Thủy Linh Lung, Lâm Dịch nộ hỏa không ngừng bốc lên...
Lúc này Thủy Linh Lung sớm đã khóc đến mệt nhoài. Tựa ở trên vai Lâm Dịch mà thừ người...Đại tế tự nói cái gì đó, nàng đã vô lực để ý, cũng không muốn để ý. Lúc này, nàng chỉ muốn dựa vào bờ vai vững chắc của Lâm Dịch, hưởng thụ thời khắc an bình này. Những chuyện khác, nàng không muốn quan tâm...
- Lâm Dịch, chúng ta đi thôi.
Thủy Linh Lung nhẹ nhàng nói bên tai Lâm Dịch. Nàng lúc này, bởi vì ánh mắt lạnh lùng của phụ thân mà cả người vô lực. Thân hình mảnh mai làm cho người ta phải thương tiếc.
Lâm Dịch khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói:
- Ừ, chúng ta đi!
Sau đó ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía lão già đang dùng ánh mắt mà nhìn Thủy Linh Lung kia. Trong lòng chỉ còn lại sự chán ghét.
Hắn hít sâu một hơi, đè xuống ý nghĩ dùng một chưởng đánh chết của hắn, lạnh lùng mở miệng nói:
- Tránh ra!
Lửa giận trong lòng, làm cho hắn quên mất là đối phương nghe không hiểu ngôn ngữ của hắn.
Nhưng mà ngoài dự đoán của mọi người chính là...tên đại tế tự kia sau khi nghe Lâm Dịch nói, lộ ra một biểu lộ suy tư, sau đó dùng một loại ngữ điệu rất quái dị nói từng chữ một:
- Để nàng lưu lại, ngươi có thể ly khai.
Ngữ điệu tuy kỳ quái, nhưng Lâm Dịch cũng có thể hiểu được.
Ánh mắt Lâm Dịch lập tức ngưng lại, có chút nhíu mày, sau đó lại mở miệng:
- Ta cam đoan với ngươi...ngươi lập lại một lần nữa lời ngươi vừa nói, thì ngươi sẽ vô cùng hối hận.
Lão đại tế tự kia ngẩn người, sau đó ánh mắt cũng lạnh lùng, mở miệng nói:
- Nữ nhân trong ngực ngươi là một nữ yêu. Nàng biết sử dụng yêu pháp! Mười năm trước nàng đã trốn thoát từ chỗ chúng ta, ta thân là đại tế tự, có trách nhiệm dùng máu của nàng để hiến tế Hải Thần. Không nên lại để cho nữ yêu thoát được lần nữa. Cho nên, người phải để nàng ở lại.
Ngữ điệu quái dị, nói một chút từng chữ một, nhưng ý tứ đại khái Lâm Dịch cũng nghe ra được.
Sau đó hắn đột nhiên lớn tiếng bật cười. Làm cho đại tế tự nghi hoặc một hồi...Thật lâu về sau, Lâm Dịch đột nhiên ngừng lại tiếng cười, nhìn đại tế tự hỏi:
- Ngươi nói yêu pháp, có phải là cái này hay không?
Đang khi nói chuyện, chung quanh hắn, đột nhiên lăng không xuất hiện mấy chục khối thủy cầu cực lớn! - Đây đang là bờ biển, thủy nguyên tố cực kỳ nồng động. Nơi đây, tốc độ ngưng tụ cực kỳ mau lẹ.
Con mắt đại tế tự lập tức ngưng trọng...mà ở sau lưng Lâm Dịch, một mực quan sát tình thế các thôn dân, lập tức ngạc nhiên há to miệng. Thật lâu về sau, ngạc nhiên trong mắt biến thành sợ hãi!
- Thủy yêu! Thủy yêu!...
Không biết là ai hô lên một tiếng, lập tức, toàn bộ thôn loạn cả lên.
Lâm Dịch khinh thường hừ lạnh một tiếng...Nơi đây thực sự quá lạc hậu rồi. Cách biệt với nhân thế bên ngoài, căn bản là không biết trên thế giới này, có một loại người có thể khống chế lực lượng nguyên tố. Bọn họ dám gọi những người này là yêu loại cơ đấy.
Mà lúc này, đại tế tự đã hoàn toàn sững sờ...
Nhưng mà thông qua quan sát của Lâm Dịch, hắn sớm đã nhận ra đại tế tự là một chiến sĩ trình độ vào khoảng tam cấp. Hơn nữa bởi vì tuổi tác già nua, nhiều nhất chỉ có thể phát huy thực lực của một nhị cấp chiến sĩ mà thôi. Đã đến lúc này, Lâm Dịch đã hoàn toàn không có chiến ý gì với hắn.
Lâm Dịch lạnh lùng nhìn một cái. Một viên thủy cầu bên cạnh hắn lập tức đánh thẳng tới chỗ đất không xa.
- Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn vang lên, bụi bay mù mịt, một cái hố có đường kính khoảng 7m xuất hiện ở chính giữa ngả tư đường. Tất cả thôn dân đang trong cơn bối rối liền lập tức ngừng lại, im bặt...kể cả người nhà của Thủy Linh Lung, đại tế tự cùng các thôn dân khác đều ngây ngẩn cả người...Ánh mắt nhìn Lâm Dịch, đều lộ ra sự sợ hãi.
Lâm Dịch lạnh lùng ngắm nhìn bốn phía, đột nhiên nhìn về phía phụ thân Thủy Linh Lung, lạnh lùng mở miệng nói:
- Ta không biết ngươi có hiểu lời ta nói hay không, nhưng ta chỉ muốn nói cho ngươi một câu...đời này chuyện mà ngươi đã làm sai nhất, chính là sinh ra một người con gái như vậy, nhưng lại không biết yêu thương.
Tiếng nói phát ra, thân ảnh của Lâm Dịch và Thủy Linh Lung, cững biến mất theo...
Lưu lại cho các thôn dân Thủy gia thôn, là sự ngạc nhiên sững sờ.
Khoảng cách Vô Song khai mạc, chỉ còn lại ba ngày. Mà trước lúc đó, Lâm Dịch cùng Thủy Linh Lung đã chạy về Vô Song đảo.
Nhìn ra được, bởi vì sự kiện ở Thủy gia thôn, cho nên trạng thái của Thủy Linh Lung không thật sự tốt. Nàng thậm chí có thể ngồi ngây người cả ngày ở một chỗ...Lâm Dịch xem thấy mà đau buốt trong lòng. Bất đắc dĩ, Lạp Cổ Kỳ chỉ có thể quyết định không cho Thủy Linh Lung xuất chiến.
Trên thực tế đối với một thịnh hội như Vô Song, Lạp Cổ Kỳ cũng không ôm ấp ý tưởng đoạt được TOP 3. Bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, cao thủ trên đại lục này nhiều như mây, cũng không phải một trường học như bọn họ có thể đoạt được.
Lại nói tiếp địa vị của Ngũ Hành học phủ trên đại lục có lẽ không thấp, bởi vì đây là trường học duy nhất dạy về ngũ hành dị năng. Nhưng thực lực thực tế, Lạp Cổ Kỳ - hiệu trưởng trường này có lẽ là người rõ ràng nhất. So với một ít tiểu thế lực thì thực lực của Ngũ Hành học phủ xem như không tầm thường. Nhưng muốn so với những đại gia tộc thực sự, thì Ngũ Hành học phủ không thể nghi ngờ là kém hơn rất nhiều. Thậm chí sự kiện tranh đoạt danh ngạch với các đại thế lực lần trước, như Nam Á Trương gia, hoặc là Thư gia, Lý gia...các thế lực kia đều mạnh hơn gấp nhiều lần so với Ngũ Hành học phủ. Chỉ là bởi vì điều kiện tranh đoạt danh ngạch, những gia tộc kia không thể phái đi cường giả bát cấp, thậm chí là Thánh cấp tham gia, cho nên thực lực lộ ra mới không xê xích bao nhiêu so với ngũ hành học phủ. Trên thực tế, những gia tộc siêu cấp này, sau lưng ai mà không có mười hay hai mươi Thánh giai chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.