Theo phương hướng lão giả có chòm râu dài chỉ dẫn, Lâm Dịch liền thấy được một cái bàn nhỏ ở một nơi hẻo lánh, nguyên bản hắn phải ly khai sau khi nghĩ lại liền không đi nữa, đoán chừng địa phương khác so với nơi này cũng không khác nhau lắm, nơi hẻo lánh kia vẫn còn xem như thanh tịnh.
- Cho hai cân thịt bò chín, chút thức ăn và mấy chén cơm.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, nói xong liền cùng lão giả đi đến bàn trống.
- Cần rượu không?
Lão giả có chòm râu dài cười hỏi.
Lâm Dịch nhìn nhìn lão giả bên người, lão giả ý bảo tùy tiện, sau khi suy nghĩ một chút liền nói:
- Vậy thì cho một vò.
- Tốt, hai cân thịt bò chín, một cân rượu mạnh.
Lão giả chòm râu dài đột nhiên lớn tiếng hô vào bên trong tửu quán, chợt nghe một thanh âm trả lời từ bên trong truyền ra, Lâm Dịch và lão giả liền đi đến cái bàn hẻo lánh, lúc đi qua những lữ hành giả chung quanh, Lâm Dịch vẫn nhịn không được khẽ nhíu mày, loại hoàn cảnh này, Lâm Dịch vẫn không ưa thích chút nào.
Một lát sau, một thanh niên tay chân lanh lẹ bưng đồ ăn liền tiến vào hậu đường, tuy rằng lữ hành giả không coi người giàu có vào đâu, nhưng một đám người hưởng thụ lại cực kỳ hào phóng, thôn xóm này tuy nhỏ, nhưng lữ hành giả khá nhiều, cơ hồ mỗi thời mỗi khắc, quán rượu này đều lâm vào trạng thái bận rộn.
- Ăn cơm xong, tìm chỗ nghỉ ngơi thoáng một chút, chúng ta liền rời đi.
Lâm Dịch thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453458/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.