- A...
Thủy Linh Lung đột nhiên hét thảm một tiếng, làm cho người của Lâm Dịch cứng đờ lại, con mắt chăm chú nhìn vào Thủy Linh Lung trông như một quang thể đang trôi lơ lửng trên không trung. Nguồn: truyentop.net
Cùng lúc đó lam sắc quang mang lập tức đại thịnh, làm cho con mắt của Lâm Dịch cảm giác đau đớn như muốn nổ tung, Lâm Dịch lập tức nheo con mắt lại điều chỉnh lại tiêu cự, nhưng vẫn là không dám nhìn lại chỗ Thủy Linh Lung.
Chỉ thấy trên người Thủy Linh Lung, đột nhiên sinh ra biến hóa kịch liệt.
Màu lam nhạt như bị phai màu, từ từ đậm lên biến thành một loại màu trắng bạc, nét kiều diễm vô song hiển lộ trên khuôn mặt. Bỗng nhiên lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, tại chỗ tóc mai bỗng dài ra nhúm tóc màu trắng nhu. Thân thể vốn nhỏ nhắn bỗng phồng lên lớn thêm một vòng, thân thể lập tức trở nên cực kì thon dài. Chỉ thấy trán của nàng đột nhiên bộc phát một hồi lam mang, sau khi lam mang biến mất, một cái ấn ký chữ Vương màu lam nhạt, lóe sáng dịu dàng xuất hiện ở trên trán của nàng.
Lâm Dịch sững sờ, lập tức mở to hai mắt mà nhìn.
- Bạch Hổ chi Tà Nhãn linh văn?
Đúng vào lúc này, Thủy Linh Lung mở mắt...Vốn là hai con mắt màu đen, lúc này biến thành một đôi con ngươi màu xanh yêu dị, càng lộ ra vẻ cực kì mê người...
- Ta, đây là thế nào?...
Trong mắt Thủy Linh Lung hiện lên vẻ nghi hoặc.
Lâm Dịch kinh ngạc mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453438/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.